MIÊN TRƯỜNG
Viết ngắn: Đặng Hà My
.
Hàng gạch cau có dưới chân, tàng cây giương mắt, gió gọi hồn.
Như một gã trai hiếu kỳ ngó nghiêng từng góc đường ăm ắp nắng hạ. Tôi bỏ con chuồn ớt ngoài mé hồ, đi bộ và huýt gió. Anh trai quí bảo sao khôn, toàn thích ở nơi ai cũng thích.
.
Nơi có 36 giọt tình si, tôi đánh rơi một giọt si tình.
Nơi có đêm xanh lấp lánh đầy đáy chai, tôi vẹt mòn nút bấc.
Nơi mầm trăng nằm nghiêng, tọa độ tôi chệch hướng
.
Hun hút miên trường, màn khuya trằn trọc, ngạt ngào quỳnh hoa.
Tóc tơ óng ả chiều nắng nhạt, lụa mềm khả ái gió lênh đênh
Tu hú khản chiều, ngói đỏ trống hoác, nỗi niềm đi hoang theo bầy khí quyển mất mùi.
Tội tình gấp khúc, minh chứng gián đoạn, lạch cạch mùa gõ kiến mang hương gỗ về đắp lên vàng lá.
.
Tôi lại về nhún nhẩy hộc phố
Tôi lại về lục lọi mái phố
Tôi lại về bên khói lam ảo ảnh
Một hồ xanh
.
Mai tôi đi
Màu hoa có nhạt
Mai tôi đi
Như tên hành khất
Đêm lưu đầy
Trở mình kẻo lạc
Qườ tay gầy
Chạm bóng mắt xa
.
Mai có nắng
Có hoa hồng ngọc bích
Có bù cu chân nhện giăng mùng
Có con thuyền dâng buồm đỏ thắm
Có một tôi giữa bến vắng
Mênh mông…
.
.
ĐHM, HN 09.07.2013