Thứ Tư, 13 tháng 4, 2016

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

CA KHÚC: SẮC MÀU HOA GẠO 2016






Ca khúc: Sắc Màu Hoa Gạo (Cung bậc màu hoa gạo)
Thơ: Đặng Hà My 
Nhạc:Lê Mây 
"Có buổi chiều nhón gót nhịp chân trần
Vỡ gót tango ngày cuối hạ
Phố đã ngủ rồi
Ngai ngái heo may
Mà ngón thon vẫn khảy lên mùa bạt gió..."
Nghe hát tại nhà ns Lê Mây chiều nay, cảm ơn ông.


HMy tháng tư 2016

Chủ Nhật, 10 tháng 4, 2016

THĂM ĐOÀN TỬ HUYẾN










THĂM ĐOÀN TỬ HUYẾN
Chiều 8.4 mình cùng Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Lưu Vũ, Ngô Quốc Kỳ, Minh Hà tới thăm Đoàn Tử Huyến.
ĐTH khoẻ, chỉ vào từng người và nói: "thằng này biết, thằng này biết, chỉ vào cô bạn mình và bảo: người này chưa gặp." Thì đúng cô này anh chưa gặp bao giờ.
Mình hỏi lại:
- Thế anh có nhận ra em không?
Gật:"biết rồi, biết rồi, thế dạo này vẫn đi lại có hay không?", hỏi thế nhưng có lẽ suy nghĩ và lời nói chưa nhập hẳn vào nhau.
Tay phải luôn chống lên cằm, thích nói chuyện với mọi người, thỉnh thoảng cằn nhằn chị An là cứ hay nói mãi về ảnh (đó là lúc chị cho xem những bức ảnh trong bệnh viện, từng giai đoạn từ lúc nhập viện).


Từ lúc xuống tóc theo chồng cũng như cầu xin trời Phật, chị An nhanh nhẹn và tươi trẻ hơn, chị và gđ đã làm tất cả như có thể bằng năng lực cũng như tinh thần tâm linh cộng với sự nỗ lực của các bác sĩ y tá trong bv để ngày hôm nay điều kỳ diệu đã tới với ĐTH.
Chị An cho biết vẫn giữ mái tóc cũ của anh vì chính tay chị cắt, tuy nhiên tóc theo thời gian rồi cũng dài ra thôi.
Tuy rằng còn một tuần nữa mới ghép mảnh sọ vì bv đang phải nuôi các tế bào, anh sẽ phải trải qua một cuộc phẫu thuật ghép vào hộp sọ nữa, lúc đó sẽ hy vọng khả năng phục hồi dần lại trí nhớ của anh.
Anh Tạo bảo: "khoẻ nhanh rồi ta nói chuyện bí mật nhé", Huyến cười: "đợi thời gian nữa"
Mình lấy tay sờ vào vết lõm của phần sọ chưa ghép, anh vỗ vỗ vào và bảo; " chỗ này, chỗ này mổ"

Cô bạn mình đang loay hoay tìm cửa phòng WC, tự nhiên thấy anh đi lại và hỏi: "cần gì à?", cô chưa kịp trả lời thì anh dường như đoán ngay ra và đi qua góc nhà mở cánh cửa nhà WC cho cô ấy. Chứng tỏ anh vẫn là người chu đáo tinh tế.
Lúc mọi người chào ra về, ĐTH tiễn mọi người cử chỉ lưu luyến lắm.
Anh Tạo bảo: "Hà My hôn Huyến một cái đi"
Của đáng tội, nếu hoàng tử chưa tỉnh mà làm tỉnh được bằng một nụ hôn chắc mình sẽ không ngại, đằng này anh đang khỏe dần rồi mà, hi hi, mình chỉ bắt tay thôi.
Anh Tạo lại bảo: "Vậy Huyến hôn Hà My một cái đi nào".
Lạ ghê, thấy Huyến cười bẽn lẽn và cúi mặt xuống nói khẽ nhưng ai cũng nghe thấy:
-Ngượng!
Ôi chao, lúc ấy cậu như một anh con trai mới lớn, gương mặt hoàn toàn ngây thơ và vô tư lắm. Mọi người cười xòa, xúc động và rất vui.
Lại nhớ câu Phạm Lưu Vũ tặng:
"Riêng tư một góc trời Nga
Núp trong râu tóc nhìn ra cuộc đời"
Chúc dịch giả ĐTH sớm bình phục.
My 8.4.2016

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2016

PHOTO mũ xuynh




Nhà thơ nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo (người sáng tác nhiều ca khúc nổi tiếng như: Làng quan họ quê tôi, Khúc hát sông quê...) tặng mũ, đội làm kiểu oách phết.
Tại nhà Đặng Hà My

PHOTO 2016









Hôm qua ở nhà mình cùng Huyền Lê, nhà văn Phạm Lưu Vũ, nhà thơ nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo

Thứ Ba, 5 tháng 4, 2016

THƠ ĐẶNG HÀ MY, Thiết Phan bình luận.



THƠ ĐẶNG HÀ MY.
Tao Đàn vẫn thường mến yêu đùa Đặng Hà My là Người Đẹp Làng Thơ...
Đặng Hà My quả là nhà thơ nữ rất xinh đẹp...một nhan sắc tự tại với sắc đẹp mình...bình lặng thanh thản và rực rỡ trong mọi không gian thơ và đời...luôn cuốn hút tâm tình quyến luyến mọi người...
Thơ Đặng Hà My thoảng qua lại như có vè "nghịch lý" với thanh khí và vóc vẻ trời cho bởi tinh thần thơ dù viết ra sao đều có một nội lực ý tại ngôn ngoạI hàm xúc đa nghĩa đa cảm và trôi chảy thành dòng trong trẻo của ngôn ngữ của hình tượng của ý tứ biến ảo rực rỡ hoặc trầm tư thẫm đẫm hồn vía nhân gian thế tục...
Thơ Đặng Hà My lãng mạn trữ tình mà lại mạnh mẽ khúc triết và ẩn nghĩa sâu sắc...những va đập trực giác qua ngôn ngữ...va đập siêu hình của ẩn ý...tất cả đều cho ta đến được điểm cuối cùng của sự tạm như kết lại...tạm khép lại bài thơ trang thơ của Đặng Hà My để thấy rằng tình thơ ấy khi đắm say ngây ngất lay động ...khi đau đáu nhoi nhói một ám ảnh nặng trĩu lòng...chưa thể thoát ra...và có thể còn là không muốn thoát ra...
Và cuối cùng...thơ Đặn Hà My cũng không khiến ai phải giãi bày phải kể ra như một chuyển tiếp tới bờ bến nào...
Thơ Đặng Hà My tự là chiếc lá trôi vô định trong mưa hè...
Tự là con thuyền độc mộc khám phá dòng sông đời mình và tự mình cặp đến bến bờ Độc Giả...rồi lặng thầm để lại có thể đủ đầy chiều kích của mọi cảm thông đón nhận và điều quan trọng hơn...con thuyền thi ca Đặng Hà My đã chuyên chở vô tư những trải nghiêm ngẫm ngợi tâm tình nữ nhân đến với người với đời...
Con thuyền thi hứng cứ miên man chuyền kho báu mình tới bến bờ yêu thương rồi lại gập ghềnh sóng nước ra đi tìm kiếm để rồi lại hẹn trước hay bất ngờ trở về cùng con thuyền xưa ấy nhưng đầy ắp những tự tình muôn thủa đó đây...
Cá nhân tôi luôn muốn nói lời cám ơn một tâm hồn thơ riêng tư khác biệt của Đặng Hà My...Người Đẹp Làng Thơ...!!!
Thiết Phan- 05.04.2016

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2016

Trịnh ơi Đời về

ĐỜI VỀ
Trịnh ơi, em ngồi
Một góc mưa rơi
Đường đời lận đận
Lạnh buốt hư không
Tiếng kèn gió đông
Tuổi em khắc khoải
Đêm lòa lông bông
Vàng phai nhè nhẹ
Tiến thoái chúng mình
Trịnh ơi, em khóc
Về đâu?
Anh về
Xa xăm giấc mơ
Cuộc người, canh bạc
Bạc nhất trong đời
Em khóc cùng người
Nỗi đau trên ngực
Quả tim hoang vỡ
Nát phím đàn dưng
Ngập ngừng
Mây bay
Vàng phai
Non nước
Trịnh ơi
Đời về
Đặng Hà My, Hà Nội 1.04.2016
---

Bài nhiều người xem