NẰM NGHIÊNG
Đặng Hà My
Chiều căng
Cơn mưa tích tụ
Đám sét gầm gừ loài linh miêu động giới
Nằm nghiêng
Mây làm gì trong ấy
Sao chẳng bung áo ra
Gió hít hà
Mùi thiên hương ngầy ngậy
Anh bủa vây em bằng răng lưỡi bão
Từ hồ thủy
Từ đáy sâu vũ trụ
Vòng tay bóp co vạn ngàn tinh tú
Cửa thâm u mở hết bậc ta bà
Nằm
Yêu anh hết buổi trưa
Trong như ngọc
Cũng hiền như lá
Mắt ướt lúc nào cũng lạ
Kẻ tình si nằm ngất dưới cung mày
Nghiêng
Em đổ tràn lên mây
Mưa rơi vào cõi anh những trận hồng thủy
Thuồng luồng hút những bến bờ xương tủy
Mạch hồng đào cuồn cuộn
phun châu
Nằm
Em nhiễu điều
Anh rắc hoa cô dâu trắng ngần trên da thịt mỹ miều
Em cười mải miết từ cuộc làm tình đầu tiên
Cuộc yêu của những người chưa bao giờ đóng kịch
Tấm thảm kê lưng từ xứ Ba Tư
Thì thầm núi đồi cổ tích
Ông vua không giết ai
Nghiêng
Công chúa không lấy chồng cầm gậy vụt vào giấc mơ
lõa thể
Người ăn mày nhe răng cười
Yêu theo kiểu hoàng gia
Lọ lem góc phố hững hờ ghếch chân lên ghế
Người ta biết hốc hang từ thưở sơ đầu
Nằm
Nghiêng
Yêu hết buổi đêm
22.08.2014