Thứ Bảy, 21 tháng 3, 2015

EM ƠI HÀ NỘI, PHÁ !

Hết rồi
cây bàng mồ côi mùa đông
Hết rồi
phố vắng nghiêng cành cây khô
Hết rồi hàng sấu hàng me
Hết rồi mùa thu lá bay vàng khắp phố
Ai về Hà Nội còn chưng hương cổ độ
Ai về Hà Nội còn nghe tiếng ve trưa
Ai về Hà Nội viết bài thơ hoa sữa
Ai mang nồng nàn cây lá gửi trong mơ?
Bản nhạc lặng câm vừa bật gốc
Rễ run lên cả vạn lời than
Người họa sĩ gù lưng ngồi khóc
Những giấc mơ em đang lên xanh một thời thiếu nữ chợt hoang tàn
Lũ dế chết dưới tầng đất đen
Ngày râm ran khoét vào trái tim lương tri
Những con mối mọt ung dung trên ghế trỏ tay lên những hàng cây đánh số tử hình
Thành phố còn lại những tiếng rù rì
Đục, khoan, cắt, phá
Hà Nội chảy máu
Mai ta về đi viếng những hàng cây
Đặng Hà My, nước Đức 2h sáng 20.03.2015

Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2015

LÁ ỔI




LÁ ỔI

Này ranh
Có múa gì mà đòi theo cụ Hoàng Cầm
Cụ ấy yêu từ năm tám tuổi
Nàng cưỡi ngựa tuyệt trần
Rất mê say

Ranh con này
Sao đòi yêu chị
Thôi lạy em cho nắng yên bình
Qua lúc bình minh
Bóng tan đáy nước
Nên riêng ta không thể chạy ngược đường

Tình là gì
Mà đời cứ tơ vương
Người là chi
Mà đá chiều lệ nhỏ
Ta bất chợt để tiếng lòng mắng mỏ
Vì suốt đời ta là chị kia mà

Giờ chúng đây chúng ta
Sẽ chẳng có chuyện "Chị xoạc cành ngang
Em gốc cây"
Hay là chuyện "Đồng chiều cuống rạ“
Thưở ngày xưa
Các cụ lãng mạn hơn nhiều

Mà có điều
Em định chỉ cho chị nơi nào
Nơi mùa xuân tháng ba đang rên lên vì mầm chồi sung mãn
Hay hạt sương len lén ngậm đòng đòng

Mà quay đi thôi
Chị có người dạm ngõ rồi
Mà về đi thôi
Đừng theo nữa để vàng mùa hoa cải
Để tím mùa hoa lys

Lại tết mành tặng chị mắc võng rước mùa đông
Sao cứ lo trên đường chị vấp ngã vì tuyết trắng
Còn người thương em đâu
Đi theo chị làm chi

Dùng dằng gió tạt ngược ven trời
Áo tuột cúc rồi
Không được thế
Em ơi
Ngày mai
Chị còn đi lấy chồng
Người ta đang đợi
Em hãy dừng lại phút trở thành người lớn
Nhớ chưa

Đừng đi phía bên kia đường dõi bóng hoàng hôn
Chiều đã buông
Chị khóc trên tay buồn
Lòng cứ mang mang mà không tìm nổi đốm lá diêu bông để tặng
Nhưng em đâu biết
Lá ấy
Chỉ phù du

Hay chị tặng cho em cả mùa lá ổi
Men nồng say rưng rức những ngày xanh
Để trong khi trời đất buổi giao ban
Không lỡ nhịp khách tình si du mục

Nên hãy nếm mùi vị để biết rằng như thế cũng là hạnh phúc
Khi chị là Thi sĩ
Em cũng Thi nhân

 ĐHMy 2015
Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, bầu trời, giày và ngoài trời



Bài nhiều người xem