Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

THU

 


THU
Đặng Hà My

Nhẹ nhàng thu chạm ngõ
Se sắt đóa hoa trầm
Giọt mưa nơi phù vân
Đậu nguyên mềm trên lá

Mùa thu như hoang lạ
Như mi mắt mơ màng
Như sắc lòng hoa cúc
Rực trong chiều tân lang

Vẫn như là đồng sàng
Vẫn như là dị mộng
Vẫn như là thủy cốc
Vẫn là bàng bạc mây

Để một mùa nắm tay
Để thu về nũng nịu
Hương cốm lên quấn quíu
Để hai người đa mang...

                    Thu HN 24.08.2013

Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

VÔ TÌNH HAY VÔ HÌNH



VÔ HÌNH HAY VÔ TÌNH

                                                        Viết ngắn Đặng Hà My

Một lần, xem bói trên mạng, lật số 3 lên, thấy dòng viết về tính cách nàng thế này:

Bạn thuộc tuýp người của gia đình. Vào những ngày nghỉ, ngoài việc đi chơi cùng bạn bè, phần lớn thời gian bạn sẽ dành để dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc gia đình, đi chợ, chuẩn bị những vật dụng thiết yêu cho cả nhà.

 Có thể nói, bạn giống như một "vị thánh" vậy, một lòng một dạ với người bạn yêu, nên sẽ rất khó để bạn có thể phản bội họ. Tuy nhiên, nếu bất chợt một ngày nào đó tình yêu của bạn đang có trục trặc, lại đúng lúc xuất hiện một người đúng hình mẫu lí tưởng của bạn, nói không chừng, nếu không đủ tỉnh táo và lí trí, trái tim bạn sẽ bị loạn nhịp đấy.

Đọc xong, nàng cáu kỉnh và thấy chẳng có gì để suy nghĩ tiếp, ai chả thế, gì đâu mà riêng ai.

Người ta nói nàng là người cực kỳ đoan chính, nàng vặn vẹo cột sống cố giữ thăng bằng cho cái chính chuyên trong nàng khỏi lệch về bên trái. Người ta lại bảo nàng thuộc túyp người không đứng đắn, nàng lè lưỡi trêu ngươi và thề rằng lưỡi của mình hoàn toàn có xương chứ không lờn lờn uốn éo như bọn sên xám xịt.

Nàng có những cuộc ngoại giao trong khẩu khí bằng sự mẫn tệp dưới vòi sáng trí não. Nàng cũng có sự đong đưa vụ lợi để ngu ngốc được dịp len vào cởi tung mọi ràng buộc luân lý và những phi lý về đạo đức.

Nước mắt có ai đó ví như kim cương, có ai ví như hạt sương. Chẳng ngu gì mà không si mê cái hạt kết tinh từ cacbon để sinh ra thứ lóng lánh mê hồn trận ấy. Nàng chọn kim cương.

Nàng cũng thấy nghẹt họng bởi thấy lão Aureliano Segundo phàm tục nói với thiên hạ rằng:“ loài bò cái hãy dạng háng ra kẻo cuộc đời ngắn ngủi lắm!„

Có con thì ngay lập tức ghếch cả bốn vó lên để duy trì nguyên mẫu từ thưở hồng hoang, còn có con cố thò dài cổ ra như loài hươu cao cổ để tung hê sự kiêu hãnh đắc lực của mình.

Nàng cười nhàn nhạt như hoa tháng một, đồ bỏ, vậy chẳng kém gì mà không mở cái bị ra. Trong cái bị chắc chắn sẽ là những chiếc sừng bò.

Đôi khi có thể là nàng Clara hờ hững mà anh chàng Esteban cho đến lúc chết cũng không bao giờ nắm bắt được.

Nàng cho rằng tất cả đàn ông trên thế gian đều là thằng gù trong nhà thờ Đức Bà.

Thế mà cái thuần phong mỹ tục Việt luôn ám ảnh phóng vào nàng từ mồm miệng của những tên đàn ông vô lối và những mụ đàn bà thuộc giống cái suốt ngày chỉ biết dò hỏi về tình ái của người khác.

Cái mà họ thu được là những viên đạn lép, và nàng cũng nhất quyết không bao giờ đồng vị hóa với dạng này.

 Thế giới vẫn vô tình nhưng không vô hình.

Nàng đang yêu, yêu người đàn ông không giống như những người đàn ông khác.

                      ĐHM tháng 8.2013

Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

THÁNG BẢY



THÁNG BẢY
Đặng Hà My
...
Tháng bảy buôn bỏng trên trần
Bồ đài cháo trắng rảy lân ra đường
Này là một chút âm dương
Cộng thêm một chút ba vương quay tròn
Tháng bảy tô vẽ nét son
Vừa như gái đẹp tòn hon chống chèo
Vểnh môi vén cái nhà nghèo
Cong mông đung đẩy chỏm bèo giữa sông
Lang bang như kiếp nhà không
Hồng trần muôn mảnh mênh mông sóng đời
Lại như một nắng tơi bời
Lại như đào hát hai thời liếc ngang
Tháng bảy thai nghén mấy nàng
Trên hai đốm mắt đổ vàng bóng xa
Ba chìm thanh cảnh xuân qua
Bảy màu trôi nổi nhạt nhòa ôi thôi
Tháng bảy khoai sắn lên ngôi
Ngô đồng vài nắm ăn rồi cò cưa
Hóa vàng giữa tháng là vừa
Cô hồn khuất nẻo ta đưa nhau về
HN, rằm tháng 7.2013

Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

THU VỀ



THU VỀ
                         Đặng Hà My
-
Ngày hôm qua em về, nhàu chăn gối
Anh khép cửa tránh luồng gió vu vơ
Ngại hững hờ bởi thu vô tình lắm
Sợ mai này nhạt hết nắng ban sơ

 
Ơi tàng cây đã bao lần đổi lá
Để mùa sang nhuộm thắm dấu chân mây
Cánh phượng bay nhạt nhòa về cuối hạ
Thu lại về làm nũng với heo may

 
Từ xa xưa, từ cuối mí đầu mày
Từ nông nổi, từ những điều không tưởng
Từ vạn niên trong kiếp sầu khôn hướng
Thu đã vàng, đã ối đỏ
Đã đam mê

 
Chiều sang nâu se sắt một câu thề
Ai dát tình lên trên hè phố cổ
Lối em về ngan ngát hương sấu trổ
Ai thả bùa vào cốc nước mùa thu?


                                          Chớm thu HN 16.08.2013

Thứ Ba, 6 tháng 8, 2013

THÁNG TÁM GỌI VỀ - thơ Đặng Hà My


Tháng tám gọi về
Dang Ha My

Em ngủ vùi trên cát
Thời gian như vàng son...
.
... Những cơn sóng cuồng dại
Nghiến lên bờ cát vàng
Bàn chân vừa bước lại
Hụt một vực dã tràng
.
Những nụ hôn chẳng vội
Bâng khâng chiều mê say
Đường ta đi mấy lối
Mà quay quắt đêm này
.
Tháng tám
Hình như trời đất thụ thai
Con trứng bồng bềnh mùa nước nổi
Cung đường nào xuyên ngang bóng tối
Chúng mình tròn cuộn
Ấu thơ ơi
.
Thángg tám về chơi
Nhớ tiếng vĩ cầm
Và cả khúc ghi-ta run rẩy
Em vừa xa
Anh gọi về gần
Để nghe thầm
Nhớ mong trỗi dậy

Khu vườn đêm mưa
Chưa kịp giăng màn
Mang vội vàng
Núp vào mây cho kịp
Bóng ai gần
Bóng ai xao động
Bóng ai xa
Như vỏ đỗ tách mùa
.
Mưa ưu tư ướt mềm váy lụa
Mai ta về ngâm khúc lượt là
Mai ta về đòng đòng trổ mã
Mai ta về bông gió thướt tha
Và mùi nắng
Và tiếng cười trong vắt
Mấy đường tơ quây bể ái tình
Mấy tà khúc rớt bên chiều nhẹ
Mấy vạn niên trong mắt lung linh
.
Chiều hôm nay em ngồi chải tóc
Chợt nghe tiếng hát
Gọi em về…

ĐHM, Đêm SG 05.08.2013



Bài nhiều người xem