Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Kỷ vật ba năm

Cách đây tròn ba năm em đã nói rất nhiều
đêm cách nhiệt từ thành phố lạ quen
Nụ hôn vừa chạm hồng ánh đèn
Chưa kịp say, chưa tròn, chưa liêu xiêu

Nơi em về ngày bỗng xanh như ngọc
Nơi anh qua đêm bỗng ngát hương lòng
Và cũng nghe lá đổ đến mênh mông
Và cũng thấy từng ngày trăng mong ngóng

và một điều đôi khi không ai hiểu
Và vài điều đôi lúc chắng ai hay
nhưng biết thế trăng thanh thường mang biếu
Một gói quà tỏa sáng giữa vòng tay

---
TỪ EM
Đặng Hà My
Từ đó em như là lãnh đạm
Màu sắc mờ tỏ ánh sương nhung
Tan theo nhau từ xuân đôi tám
Như lạc tên du thủ cuối cùng
Từ đó có hoàng hôn chạng vạng
Mặt trời vàng nỡ vội cất đi
Cả lung linh vồng cong tỏa sáng
Ánh lửa chỉ còn sót đôi khi
Niềm phúc lạc trần gian ô trọc
Sphinx đêm Ả Rập dị đoan
Em mê tín ánh trăng ngà ngọc
Bạch lạp u mê cả thiên đàng
Từ đó em theo về hoang mang
Nhà tiên tri Moise cười vào mũi
Nụ hôn bác ái chợt trao sang
Nhân loại bỗng tự nhiên thân thiết
Từ đó không một mình nên biết
Đừng đi lạc lõng giữa thiên đàng
Chẳng cần thuyền buồm chạm khắc vàng
Thảm nhung đỏ cho vào sọt rác
Dù cho dòng sông Nile có chảy qua hướng khác
Ý niệm cuối cùng vẫn từ nguồn
Và tình yêu của chúng ta đến mai sau
đều quay về
Ân nghĩa
HN 14.09.2014
--- 

Bài nhiều người xem