Tạp chí hội nhà văn Việt Nam
Một Mình
Thả trăng vào đáy cốc
Vuột tay bóng nguyệt nằm
Tất cả chìm thoáng chốc
Phẳng lặng như trăm năm
Khuấy ta vào trong ta
Từng hớp đời mụ mị
Từng hớp buồn hoang phế
Từng hớp tình chia xa
Một mình cứ mình ta
Khuấy đỉnh sầu chất ngất
Khuấy triền cao sự thật
Khuấy vũng sâu thật thà
Mình ta cứ mình ta
Bên một chiều mưa đổ
Ôm vai vò nỗi nhớ
Soi đáy cốc đợi chờ
Bên một chiều mưa đổ
Khuấy ta vào cơn mơ...
Sóng Sông Seine
Đêm qua em mơ thấy mình làm đám cưới
Bên dòng sông Seine
Sóng kim cương lóng lánh
Em nhìn rõ
Paris đổ xuống cả kinh thành ánh sáng
Hoa lệ ngập tràn
Em ngửi thấy
Mùi hồng vườn Versailles
Anh kết đoá tà váy em ngào ngạt
Em nghe
Róc rách từ đỉnh đồi
Rượu đỏ Bordeaux vang reo đáy cốc
Em nghe
Chuông đổ bên nhà thờ Trắng
Hồi hoan lạc dập dồn
Em nghe
Tim mình có tiếng vỗ
Dập dềnh trên sóng
Sóng sông Seine
Đặng Hà My
http://www.nguoibanduong.net/index.php?nv=News&at=article&sid=6128
http://nhavantphcm.com.vn/tac-pham-chon-loc/tho
http://newvietart.com/index1.3380.html
|
------------------------------------
Tạp chí nhà văn thành phố Hồ Chí Minh
Hiểu
Chẳng thể nào anh đến được Tây Hồ
Chẳng thể nào anh hiểu sóng Tây Hồ
Màn sương giăng
Màu sen trắng
Không đường mây
Không chân gió
Không mùi ngực nở
Trước trái tim
Vỡ vụn niềm tin
Biển chất chứa sóng ngầm
Biển chồng chềnh sắp nghiêng bão tố
Những thì thầm của gió
Những đong đưa mưa sa
Mầu mè thu mình
Chỉ dối lừa tạm bợ
Mai đây cuộn sóng tung trào
Cánh buồm em ngây dại
Gót chân em mòn quãng đường tìm
Nụ cười thả trôi trên dòng sông vô định
Mắt em cháy hết lửa tháng năm
Bàn tay em đã hóa nụ sen trần…
Dẫu đường Cổ Ngư đêm đêm vẫn chầm chậm ngày xưa
Quán cốc thu nâu giữa mùa heo may còn quấn hương hoa sữa
Tách cà phê chín nẫu một góc chờ...
Phía cành trúc chao nghiêng trái tim em đã hóa thành ngọn sóng
Vỗ tiếng chuông ngân
Biến thành câu hát
Trút xuống cố đô
Phố gọi đêm vào phố
Phố cũ
Quán xưa
Buổi chiều lơ đễnh
Nắng đã nhạt màu
Gió đã heo may
Lá lạnh gầy
Đường rộn ràng
Tựa hồ rêu phủ
Câu hát quen
Giọt cà phê thì lạ
Mơ hồ
Tí tách nhớ quên
Lá sen cuối mùa lay chân trời sóng vỡ
Vẽ mặt hồ
Bóng đàn chim
Vỗ cánh phương nao
Chưa nhạt hương
Một chiều hoa sữa
Phố gọi đêm vào phố
Ngọn gió lao xao
Tí tách cà phê
Quán chiều Yên Phụ
Em mơ hồ
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao...
10.2010
Khát
Những lườn sóng trườn vào kẽ đá
Ngày hơ hớ tiếng cười em thả
Ngày bập bềnh điệu lý í a
Câu hát ngân lên trong ngày Trấn vũ
Câu hát ngân lên trên bầu trời rực lửa
Câu hát bấm khóa son trên triền môi em khát
Chiều tuột coócxê
Lót rơi cung nhạc
Sóng chạc chân trần
Mặt trời luồn qua háng đêm
Lưới vàng phao nổi
Xẻ đuôi cá quẫy
Lượn đuôi cá quẫy
Cong sóng Tây Hồ
Vít ngược em vồng dòng sữa chảy
Đêm mở kẽ đùi
Ấp bờ
Tô trắng viền môi
Em váy ngắn
Lưng anh dài vô tận
Em ngực trần
Anh bật khố mùa yêu
Đàn bướm thăng hoa
Chấp chới mùa vàng
Chim thiên thần bay về bến đậu
Thơm ngát nụ vối
Xanh mờ cụm rêu
Sóng ườn mình hơ hớ
Sóng lả mùa nhung nhớ
Điệu lý mở khóa son
Trên triền môi em khát
Câu hát vang lên
Câu hát ngân lên...
09.2011
THƠ TÁC GIẢ
KHÁC:
LÀM SHOW Ờ NƯỚC NGOÀI (tạp chí)
---------------------------------------------------------------------
http://webcache.googleusercontent.com/search?q=cache:0-YaIodaS2UJ:nguyentrongtao.org/tag/d%E1%BA%B7ng-ha-my/+nguyen+trong+tao+dang+ha+my&cd=3&hl=de&ct=clnk&gl=de
Dies
ist der Cache von Google von http://nguyentrongtao.org/tag/d%E1%BA%B7ng-ha-my/.
Es handelt sich dabei um ein Abbild der Seite, wie diese am 3. Dez. 2011
18:59:37 GMT angezeigt wurde. Die aktuelle Seite
sieht mittlerweile eventuell anders aus. Weitere
Informationen
Diese Suchbegriffe sind markiert: nguyen
trong
tao
my
Posts tagged with "Đặng Hà My"
NHIÊN SƠ – TẬP THƠ ĐẦU TAY CỦA ĐẶNG HÀ MY
Tháng 10. 31 | NTT- Ngày 1.11.2011, Trung tâm văn hóa ngôn ngữ Đông Tây và nxb Văn Học đã phát hành tập thơ đầu tay của Đặng Hà My, hiện đang làm việc tại CHLB Đức. Tập thơ NHIÊN SƠ gồm 46 bài, nhiều phụ bản đẹp...Bài thơ CUỘC SỐNG – Lời thách đố chân thành
Tháng 4. 16 | Lời bình của ĐẶNG HÀ MYCUỘC SỐNG Nguyễn Trọng Tạo Tờ giấy nào mỏng chỉ còn một mặt Em hãy tìm cho tôi Tờ giấy ấy không bao giờ tìm được Tôi yêu em tôi tìm điều đáng ghétỞ trong em. Em đừng...HÓNG HỚT, CHUYỆN CÔ LƯỢM!
Tháng 3. 30 | NTT: Sáng dậy, nhận được bài mới của bloger tận bên Đức quốc mới biết cái trang của mình bị “tường lửa” ở Việt Nam. Thì ra cái nhà FPT nó tự phản nó. Nó bán mạng cho mình rồi nó...CÒN CƯỜI ĐƯỢC SAO…
Tháng 3. 24 | NTT.ORG: Đặng Hà My hiện sống ở Đức, làm thơ và viết tản văn. Thơ chị phiêu bồng và ngộ nghĩnh. Tản văn của chị tưng tửng, ngang ngạnh mà sâu đằm. Xin giới thiệu cùng bạn bài tản văn chị vừa...ĐẶNG HÀ MY: CHỚP TRẮNG
Tháng 1. 3 | ĐẶNG HÀ MYXIN MỘT LẦN CHO NÀNG KIỀU THÔI KHÓC Xin một lần cho nàng Kiều thôi khóc để bến xưa buông giọt khỏi đẫm ướt trăng người Xin khói hương cõi Tiên Điền cúi lạy giã biệt Từ Hải...
Copyright © 2011 Nguyễn Trọng Tạo.
Hosted by NSViet.
-------------------------------------------------------------------------------------------------
ĂN MÀY VĂN CHƯƠNG
--------------------------------------------------------------------------------------
Dies
ist der Cache von Google von http://amvc.free.fr/Damvc/GioiThieu/DangHaMy/ThoDangHaMy.htm.
Es handelt sich dabei um ein Abbild der Seite, wie diese am 14. Nov. 2011
08:28:08 GMT angezeigt wurde. Die aktuelle
Seite sieht mittlerweile eventuell anders aus. Weitere
Informationen
Diese Suchbegriffe sind markiert: nam dao my
NAM DAO giới
thiệu:
THƠ ĐẶNG HÀ MY
Có thể có nhiều hơn ba Đặng Hà My. Nhưng giới thiệu 9 bài thơ, tôi xin khoanh vùng vào ba, và mỗi một Hà My là một ngạc nhiên, ít ra là cho tôi.
Có Đặng Hà My của Hà Nội. Đài các. Kiêu sa. Kiệu rước mùa sang phủ Tây Hồ, trên con đường bóng rợp Cổ Ngư. Có cà phê Yên Phụ, giọt nhỏ tí tách, quên nhớ nôn nao. Có mùa thu, Hà My gọi tên là Hà Nội, nơi nàng sinh ra, lớn lên, và dẫu chẳng phải là chim di, nàng vỗ cánh bay đến một chân trời mây gió song song, để Có những đêm về nghe tiếng chuông Trấn Vũ/Vỗ gọi hồn sen /Hương đội sóng lên ngôi.Hà My phủ Tây Hồ mang cốt đồng, ngôn ngữ thơ có âm hưởng những bài chầu văn. Hỏi gốc gác, nàng nói bên ngoại nàng là hậu duệ Đoàn phu nhân của Chinh Phụ Ngâm chữ Nôm. Còn họ Đặng, bên nội. Tôi nhớ tới bà Chúa Chè Thị Huệ thời chúa Trịnh. Nhưng cũng có thể là Đặng Trần Côn, người viết Chinh Phụ Ngâm theo thể cổ phong ? Ô mà nếu thế, chắc các cụ Đoàn, Đặng phạt kẻ hậu bối này đã dám dịch lại cổ phong Đặng Trần Côn mà không qua song thất lục bát Đoàn Thị Điểm (và Phan Huy Ích?). Rượu phạt là thơ Hà My, không đến nỗi đắng cay gì! Uống thêm cũng chẳng sao...
Có Đặng Hà My rất hiện đại. Bạo miệng. Táo gan thách thức thứ thơ hiện đại nhấm nhẳn triết lý vụn, nhai lại thơ Mỹ, thơ Tây, thoa son làm dáng kiểu dị dạng Đài Loan, và chuyên đẻ non những hình thức hô hoán cách tân nhưng xem kỹ thì bụi bậm thời gian vẫn bám kha khá... Trong khi Hà My gấp thời gian thành bước nhẩy bốn chiều, hoặc để ngọn sóng thời gian/ Có gạn bớt cho khóe ngày đừng quay quắt/ Cho bầu trời thôi ánh chớp/ Trắng mây…khó mà nói là sáo mòn, là lập lại...trong thơ Việt. Thơ Đặng nữ sĩ hiện đại ở một số cách ghép chữ bất ngờ. Chẳng hạn Ưỡn cong niềm nhớ . Và đan xen hình ảnh bất ngờ Váy mây lận cánh chim trời/Vỗ một hoàng hôn vừa kịp chín hoặcNgọn sóng thời gian/Vẫn dâng đầy trên khóe ngày quay quắt/Ngọ địu gùi mây/ Trắng vết vào xưa.
Và có Đặng Hà My ăm ắp thân xác trong nỗi xôn xao tâm linh.Thân xác là chỗ cấm kỵ của khá nhiều những nhà thơ nữ. Có đả động tới, họ rất khéo léo, úp mở, có lẽ là theo vết thơ truyền thống từ thời bà cô tổ Hồ Xuân Hương. Hãy đọc:
Bờ môi lần tìm bờ môi
vội vàng run rẩy
trần trụi bản thể một loài sói hoang ngửi thấy mùi thịt da đói khát điên cuồng.
Ôm ấp
dại khờ
bấn loạn
bừng bừng một mùa đầy ắp nhục tình
để thấy một Hà My vượt cấm kỵ, mới nghe qua có người vội vã bào thơ thế là thơ sếch, nhưng chỉ vài dòng sau, chúng ta bắt gặp một địa đàng trễ nải và những cơn mơ từng đêm khắc khoải, khoảng tâm linh xôn xao điều chỉ xác thân không thôi thì chẳng thể đạt được. Chính thế mà có gì nghe như nỗi tuyệt vọng của những vết chân kiếm tìm tuyệt đối từ thoạt kỳ thủy/ là muôn đời/ âm thanh đầu tiên của loài người: anh yêu em!Trong Mật Mã..., Trốn Tìm, Một Mình, và Paris màu rượu chát, cũng những xao xuyến thầm lặng đó lại hiện hình trong một nỗi cô đơn có tinh ý người đọc thơ mới cảm nhận được.
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Ô hay, sao lại chỉ còn có thếhỡi người? Nghe mà xót lòng!
Tôi đã nói về ba nét độc đáo trong Thơ Đặng Hà My. Không lẽ chỉ tán thơ! Thôi thì bắt một con sâu nho nhỏ cho vui: trong Paris, màu rượu chát cái váy hời hời là làm sao nhỉ. Tôi không tin lắm ở mình, liền tìm Tự Điển tiéng Việt cũa Hoàng Phê, và tra chữ thì hời nghĩa là rẻ. Giá hởi chẳng hạn. Nhưng làm thơ thì đôi khi vần và điệu trói buộc, có lẽ váy lơi lơi câu sau khiến nó phải hởi hời ở câu trước? Vui thôi, chẳng lẽ cả nồi canh mà không có được một chú sâu ư?
Thơ Đặng Hà My, hồn cốt có. Về âm sắc, ngữ điệu, trong thơ Đặng Hà My cũng đã hiện hình những nét rất riêng tư. Có lẽ, cứ tiếp tục chau chuốt cả xác lẫn hồn, Thơ Đặng Hà My hẳn sẽ có một chỗ đứng đặc biệt trong dòng thơ Việt Nam hiện đang tìm nguồn sống lại.
KIỆU RƯỚC MÙA SANG
Ưỡn cong lên niềm nhớ
Gió huyền thoại lay lay cành liễu
Lún phún chùm hoa đỏ
Thắp buổi chiều thấp thoáng nét hồng trần
Thắp buổi chiều cháy câu thơ
Hẹn ngày trở lại
Ngày ấm như còn nép dưới tán lá chưa hoang dại mùa tàn
Ngày ấm còn long lanh
Còn đài các
Còn kiêu sa
Còn nồng nàn ứa lên màu liễu đỏ
Váy mây lận cánh chim trời
Vỗ một hoàng hôn vừa kịp chín
Huyền mị đêm mắt tím
Thăm thẳm Cổ Ngư gió tràn chớp khóe môi đầy
Lồng lộng phương em
Sao trời thả hết sợi tơ xanh nhấp nháy
Vướng buộc đam mê màu cánh sen
E ấp nụ biếc
Nhấp nhô ngọn sóng Phủ Tây Hồ
Đêm vỗ vào đêm
Nhớ tràn vào nhớ
Hơi thở phồn sinh mênh mang thảo nguyên ước vọng
Nhịp vó nguyên nhung rung lên từ thẳm niệm hồng hoang
Lục lạc khua đỉnh phù hoa
Yên cương lụa thắm
Câu thơ hạ phàm
Mạc định
Kết một mùa qua
Câu thơ hạ phàm
Kiệu rước một mùa sang.
12.10.2010
CÀ PHÊ CHIỀU YÊN PHỤ
Phố cũ
Quán xưa
Buổi chiều lơ đễnh
Nắng đã nhạt màu
Gió đã heo may
Lá đã lạnh gầy
Đường rộn ràng
Mà tựa hồ rêu phủ
Những nhành cây
Vẫy mỗi bước cay cay
Câu hát quen
Giọt cà phê thì lạ
mơ hồ
ti tách nhớ quên
Lá sen cuối mùa lay chân trời sóng vỡ
Soi xuống mặt hồ
Bóng đàn chim
Vỗ cánh về phương nao
Vẫn chưa nhạt hương
Một chiều hoa sữa
Phố gọi vào đêm
Từng ngọn gió lao xao
Tí tách cà phê
Nơi quán chiều Yên Phụ
Em cũng mơ hồ
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao…
EM GỌI TÊN MÙA THU LÀ HÀ NỘI
Em không phải cánh chim di
Bay đi
Bay đi
Mải miết về vô định
Mặc đêm
Trăng khuyết phần tao ngộ
Phía chân trời mây gió song song
Ai làm xước mùa thu
Ai làm đau mùa thu
Cơn gió heo may trên vai nũng nịu
Đòi nâng niu bằng những lời của ấm
Con đường khuya
Thả lên môi lời lá rụng
Lẫn vào tiếng chuông rơi
Cơn sóng níu bờ trôi… trôi…
Đêm Tây Hồ
Em gọi tên mùa thu là Hà Nội
Em không phải cánh chim di
Bay đi
Bay đi
Mà không biết mỏi
Khi bốn bề tìm,
Nắng quá long đong…
Khi cuối chân trời mây gió song song
Em lại về
Bên ngõ chiều lá rụng
Nhành khế đung đưa trĩu quả bên hè
Có bóng Mẹ ngồi trông con trước cửa
Có một khoảnh trời không u ám khuất che
Có những đêm về nghe tiếng chuông Trấn Vũ
Vỗ gọi hồn sen
Hương đội sóng lên ngôi
Đêm Tây Hồ
Em gọi mùa thu
Tên là Hà Nội.
Em uốn cong cả vòm trời
Cố gào lên tia chớp
Anh có còn là hàng cây
Soi bóng mặt trời nhón gót
Quay tìm phía hoàng hôn
Ngọn sóng thời gian
Vẫn dâng đầy trên khóe ngày quay quắt
Ngọ địu gùi mây
Trắng vết vào xưa
Anh có còn là hàng cây
Để lá đẫm cơn mưa
Giọt rơi về qua nửa vòng trái đất
Giọt rơi về trên sông
Úp nỗi nhớ lên bến chiều dấu mặt
Và ngọn sóng thời gian
Có gạn bớt cho khóe ngày đừng quay quắt
Cho bầu trời thôi ánh chớp
Trắng mây…
Em gấp thời gian thành bước nhảy bốn chiều
Trái đất bẻ cong không gian từ mọi hướng
Chạm vào thân thể anh
Vòng cung định hình xoay ngược
Em hững hờ cơn gió
Thổi tung hết ngàn sao
Nhấp nháy tìm trong đêm
Màn đêm ẩn giấu nỗi khắc khoải
Màn đêm tô đen quầng sáng
Màn đêm nhung hết cả em
Dù vầng nhật hoa có lung linh đến thế
Cũng vậy thôi
Đêm giấu biệt đi rồi
Lỗ đen vũ trụ hay lỗ xanh trái đất
Có hút vào thăm thẳm biếc em
Cả những mùa giãn nở hành tinh
Co kéo một trời đam mê
Có giữ nổi ngày đắm đuối
Giữa bước nhảy thời gian.
HMy 26.03.2011
Bờ môi lần tìm bờ môi
vội vàng run rẩy
trần trụi bản thể một loài sói hoang ngửi thấy mùi thịt da đói khát điên cuồng.
Ôm ấp
dại khờ
bấn loạn
bừng bừng một mùa đầy ắp nhục tình
Suối nguồn mươn theo hứng khởi chợt òa vào
mùa bão nổi
tung tràn tia sữa
tô trắng khóe môi đầy.
Bần bật thân xác bắn ra từng đợt bàng hoàng
tia mắt
rừng tực nhìn thảng thốt một bầu trời lạ quen.
trong thăm thẳm giấc tìm cõng bước mê hoang
triền sông tràn trề hoa nắng dồn dập vỗ phía chân mây.
Những đợt sóng nối liền những đợt sóng cộng hưởng
bóng hoàng hoa tuôn chảy dài theo nhịp chân gồng những cơn mơ từng đêm khắc khoải
Em ngửa mình cho dòng thời gian chao về đỉnh trời đang rẽ tỏa hàng ngàn triệu lượt áng mây hồng phấp phới lượn bay.
Em đẩy hết nhịp sống trong ký ức dòng hoài niệm vương theo dấu chân về một địa đàng trễ nải.
Tháng năm ru tròn ngà ngọc cánh tay trần. Áo hoa lung linh bảy sắc trên chín cung tình
loạn dòng máu nóng hối hả về tim
Anh gọi khẽ:
…Thảo Miên ơi!
Tiếng rền qua hàng triệu triệu năm ánh sáng
từ thoạt kỳ thủy
là muôn đời
âm thanh đầu tiên của loài người:
anh yêu em!
ĐHMy.
MẬT MÃ...
Những vồng mây bắc ghế ngồi trên vai em
Cõng khoang mầu treo lủng lẳng
Em hoá thân vào cọng lau
Nghe ống tiêu thổi lên giai điệu ngọt ngào
Duỗi thẳng cánh tay đo chiều dài của em
Núm vú đến đỉnh đầu sải một phần tư mật mã
Một phần tư từ đầu gối chạm phải anh
Hình vuông bao bọc hai ta
Mật mã Vinci
Hỏa Diệm Sơn phóng lửa
Khoảnh khắc vô tận tan chảy sông băng
Hố tròn sâu trũng lòng sa mạc
Rừng rực anh, em
Quỉ lửa bùng lên
Ngun ngút đêm
Xoáy hai mắt bão
Vận tốc ánh sáng cuồng quay
Thời gian xoay ngược về số không
Em ướp hương vũ trụ
Ướp ánh sáng mười một tầng chu kỳ ảo ảnh
Ướp vầng tinh tú Anh Em
Đóng cửa không gian hệ mặt trời
Bao bọc chúng ta
Mật mã Da Vinci
Em hóa thân vào cọng lau
Nghe vi vu tiếng sáo
Đặng Hà My 2011
PARIS MẦU RƯỢU CHÁT
Những gợn sóng sông Seine
Lắc lư hoàng hôn màu rượu chát
Em đa tình
hay Paris đa tình?
Chiều quấn lên tháp Eiffel chiếc váy hời hời
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Giọt nắng trần truồng
Lõa lồ cung điện
Giọt nắng lạnh lùng
Trắng phơi vương miện
Giọt nắng trằn mình
Nhuốm tượng Quân vương
Chiều hè Paris
Loang mầu rượu chát
Paris 25.04.2011
TRỐN TÌM
Em chơi trốn tìm một mình
Nấp thật kín để không ai nhìn thấy
Em đi tìm Em
…chẳng thấy Em đâu
Em khóc
Nước mắt lăn dài ướt đẫm năm bài thơ
Một bài của anh
“À ơ ơ…em có anh đây
Ờ ơ ơ…ta nợ từ kiếp nào „
nay xin tạm trả cho nhau mùi hoa quyến luyến
Mùi hoa nhài thoang thoảng
Mùi ướp anh vào em
Anh hôn tràn lên nỗi đau
Nỗi đau mọc phím từ gót chân em
Anh kéo nụ hôn dài từng sợi
Trên năm nốt không lời
dây đàn thập lục căng mình
Rớt rơi giọt nhạc
dính vào cánh đôi chuồn chuồn đỏ tía
Vin đuôi đực cái
Thụ thai một chuyện tình.
http://webcache.googleusercontent.com/search?q=cache:EKt6P7nbxGEJ:amvc.free.fr/Damvc/GioiThieu/DangHaMy/ThoDangHaMy.htm+nam+dao+gioi+thieu+9bai+tho+dang+ha+my&cd=2&hl=de&ct=clnk&gl=de
THƠ ĐẶNG HÀ MY
Có thể có nhiều hơn ba Đặng Hà My. Nhưng giới thiệu 9 bài thơ, tôi xin khoanh vùng vào ba, và mỗi một Hà My là một ngạc nhiên, ít ra là cho tôi.
Có Đặng Hà My của Hà Nội. Đài các. Kiêu sa. Kiệu rước mùa sang phủ Tây Hồ, trên con đường bóng rợp Cổ Ngư. Có cà phê Yên Phụ, giọt nhỏ tí tách, quên nhớ nôn nao. Có mùa thu, Hà My gọi tên là Hà Nội, nơi nàng sinh ra, lớn lên, và dẫu chẳng phải là chim di, nàng vỗ cánh bay đến một chân trời mây gió song song, để Có những đêm về nghe tiếng chuông Trấn Vũ/Vỗ gọi hồn sen /Hương đội sóng lên ngôi.Hà My phủ Tây Hồ mang cốt đồng, ngôn ngữ thơ có âm hưởng những bài chầu văn. Hỏi gốc gác, nàng nói bên ngoại nàng là hậu duệ Đoàn phu nhân của Chinh Phụ Ngâm chữ Nôm. Còn họ Đặng, bên nội. Tôi nhớ tới bà Chúa Chè Thị Huệ thời chúa Trịnh. Nhưng cũng có thể là Đặng Trần Côn, người viết Chinh Phụ Ngâm theo thể cổ phong ? Ô mà nếu thế, chắc các cụ Đoàn, Đặng phạt kẻ hậu bối này đã dám dịch lại cổ phong Đặng Trần Côn mà không qua song thất lục bát Đoàn Thị Điểm (và Phan Huy Ích?). Rượu phạt là thơ Hà My, không đến nỗi đắng cay gì! Uống thêm cũng chẳng sao...
Có Đặng Hà My rất hiện đại. Bạo miệng. Táo gan thách thức thứ thơ hiện đại nhấm nhẳn triết lý vụn, nhai lại thơ Mỹ, thơ Tây, thoa son làm dáng kiểu dị dạng Đài Loan, và chuyên đẻ non những hình thức hô hoán cách tân nhưng xem kỹ thì bụi bậm thời gian vẫn bám kha khá... Trong khi Hà My gấp thời gian thành bước nhẩy bốn chiều, hoặc để ngọn sóng thời gian/ Có gạn bớt cho khóe ngày đừng quay quắt/ Cho bầu trời thôi ánh chớp/ Trắng mây…khó mà nói là sáo mòn, là lập lại...trong thơ Việt. Thơ Đặng nữ sĩ hiện đại ở một số cách ghép chữ bất ngờ. Chẳng hạn Ưỡn cong niềm nhớ . Và đan xen hình ảnh bất ngờ Váy mây lận cánh chim trời/Vỗ một hoàng hôn vừa kịp chín hoặcNgọn sóng thời gian/Vẫn dâng đầy trên khóe ngày quay quắt/Ngọ địu gùi mây/ Trắng vết vào xưa.
Và có Đặng Hà My ăm ắp thân xác trong nỗi xôn xao tâm linh.Thân xác là chỗ cấm kỵ của khá nhiều những nhà thơ nữ. Có đả động tới, họ rất khéo léo, úp mở, có lẽ là theo vết thơ truyền thống từ thời bà cô tổ Hồ Xuân Hương. Hãy đọc:
Bờ môi lần tìm bờ môi
vội vàng run rẩy
trần trụi bản thể một loài sói hoang ngửi thấy mùi thịt da đói khát điên cuồng.
Ôm ấp
dại khờ
bấn loạn
bừng bừng một mùa đầy ắp nhục tình
để thấy một Hà My vượt cấm kỵ, mới nghe qua có người vội vã bào thơ thế là thơ sếch, nhưng chỉ vài dòng sau, chúng ta bắt gặp một địa đàng trễ nải và những cơn mơ từng đêm khắc khoải, khoảng tâm linh xôn xao điều chỉ xác thân không thôi thì chẳng thể đạt được. Chính thế mà có gì nghe như nỗi tuyệt vọng của những vết chân kiếm tìm tuyệt đối từ thoạt kỳ thủy/ là muôn đời/ âm thanh đầu tiên của loài người: anh yêu em!Trong Mật Mã..., Trốn Tìm, Một Mình, và Paris màu rượu chát, cũng những xao xuyến thầm lặng đó lại hiện hình trong một nỗi cô đơn có tinh ý người đọc thơ mới cảm nhận được.
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Ô hay, sao lại chỉ còn có thếhỡi người? Nghe mà xót lòng!
Tôi đã nói về ba nét độc đáo trong Thơ Đặng Hà My. Không lẽ chỉ tán thơ! Thôi thì bắt một con sâu nho nhỏ cho vui: trong Paris, màu rượu chát cái váy hời hời là làm sao nhỉ. Tôi không tin lắm ở mình, liền tìm Tự Điển tiéng Việt cũa Hoàng Phê, và tra chữ thì hời nghĩa là rẻ. Giá hởi chẳng hạn. Nhưng làm thơ thì đôi khi vần và điệu trói buộc, có lẽ váy lơi lơi câu sau khiến nó phải hởi hời ở câu trước? Vui thôi, chẳng lẽ cả nồi canh mà không có được một chú sâu ư?
Thơ Đặng Hà My, hồn cốt có. Về âm sắc, ngữ điệu, trong thơ Đặng Hà My cũng đã hiện hình những nét rất riêng tư. Có lẽ, cứ tiếp tục chau chuốt cả xác lẫn hồn, Thơ Đặng Hà My hẳn sẽ có một chỗ đứng đặc biệt trong dòng thơ Việt Nam hiện đang tìm nguồn sống lại.
KIỆU RƯỚC MÙA SANG
Ưỡn cong lên niềm nhớ
Gió huyền thoại lay lay cành liễu
Lún phún chùm hoa đỏ
Thắp buổi chiều thấp thoáng nét hồng trần
Thắp buổi chiều cháy câu thơ
Hẹn ngày trở lại
Ngày ấm như còn nép dưới tán lá chưa hoang dại mùa tàn
Ngày ấm còn long lanh
Còn đài các
Còn kiêu sa
Còn nồng nàn ứa lên màu liễu đỏ
Váy mây lận cánh chim trời
Vỗ một hoàng hôn vừa kịp chín
Huyền mị đêm mắt tím
Thăm thẳm Cổ Ngư gió tràn chớp khóe môi đầy
Lồng lộng phương em
Sao trời thả hết sợi tơ xanh nhấp nháy
Vướng buộc đam mê màu cánh sen
E ấp nụ biếc
Nhấp nhô ngọn sóng Phủ Tây Hồ
Đêm vỗ vào đêm
Nhớ tràn vào nhớ
Hơi thở phồn sinh mênh mang thảo nguyên ước vọng
Nhịp vó nguyên nhung rung lên từ thẳm niệm hồng hoang
Lục lạc khua đỉnh phù hoa
Yên cương lụa thắm
Câu thơ hạ phàm
Mạc định
Kết một mùa qua
Câu thơ hạ phàm
Kiệu rước một mùa sang.
12.10.2010
CÀ PHÊ CHIỀU YÊN PHỤ
Phố cũ
Quán xưa
Buổi chiều lơ đễnh
Nắng đã nhạt màu
Gió đã heo may
Lá đã lạnh gầy
Đường rộn ràng
Mà tựa hồ rêu phủ
Những nhành cây
Vẫy mỗi bước cay cay
Câu hát quen
Giọt cà phê thì lạ
mơ hồ
ti tách nhớ quên
Lá sen cuối mùa lay chân trời sóng vỡ
Soi xuống mặt hồ
Bóng đàn chim
Vỗ cánh về phương nao
Vẫn chưa nhạt hương
Một chiều hoa sữa
Phố gọi vào đêm
Từng ngọn gió lao xao
Tí tách cà phê
Nơi quán chiều Yên Phụ
Em cũng mơ hồ
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao…
EM GỌI TÊN MÙA THU LÀ HÀ NỘI
Em không phải cánh chim di
Bay đi
Bay đi
Mải miết về vô định
Mặc đêm
Trăng khuyết phần tao ngộ
Phía chân trời mây gió song song
Ai làm xước mùa thu
Ai làm đau mùa thu
Cơn gió heo may trên vai nũng nịu
Đòi nâng niu bằng những lời của ấm
Con đường khuya
Thả lên môi lời lá rụng
Lẫn vào tiếng chuông rơi
Cơn sóng níu bờ trôi… trôi…
Đêm Tây Hồ
Em gọi tên mùa thu là Hà Nội
Em không phải cánh chim di
Bay đi
Bay đi
Mà không biết mỏi
Khi bốn bề tìm,
Nắng quá long đong…
Khi cuối chân trời mây gió song song
Em lại về
Bên ngõ chiều lá rụng
Nhành khế đung đưa trĩu quả bên hè
Có bóng Mẹ ngồi trông con trước cửa
Có một khoảnh trời không u ám khuất che
Có những đêm về nghe tiếng chuông Trấn Vũ
Vỗ gọi hồn sen
Hương đội sóng lên ngôi
Đêm Tây Hồ
Em gọi mùa thu
Tên là Hà Nội.
CHỚP TRẮNG
Dòng sông đã cong mi mắtEm uốn cong cả vòm trời
Cố gào lên tia chớp
Anh có còn là hàng cây
Soi bóng mặt trời nhón gót
Quay tìm phía hoàng hôn
Ngọn sóng thời gian
Vẫn dâng đầy trên khóe ngày quay quắt
Ngọ địu gùi mây
Trắng vết vào xưa
Anh có còn là hàng cây
Để lá đẫm cơn mưa
Giọt rơi về qua nửa vòng trái đất
Giọt rơi về trên sông
Úp nỗi nhớ lên bến chiều dấu mặt
Và ngọn sóng thời gian
Có gạn bớt cho khóe ngày đừng quay quắt
Cho bầu trời thôi ánh chớp
Trắng mây…
BƯỚC NHẢY THỜI GIAN....
Em gấp thời gian thành bước nhảy bốn chiều
Trái đất bẻ cong không gian từ mọi hướng
Chạm vào thân thể anh
Vòng cung định hình xoay ngược
Em hững hờ cơn gió
Thổi tung hết ngàn sao
Nhấp nháy tìm trong đêm
Màn đêm ẩn giấu nỗi khắc khoải
Màn đêm tô đen quầng sáng
Màn đêm nhung hết cả em
Dù vầng nhật hoa có lung linh đến thế
Cũng vậy thôi
Đêm giấu biệt đi rồi
Lỗ đen vũ trụ hay lỗ xanh trái đất
Có hút vào thăm thẳm biếc em
Cả những mùa giãn nở hành tinh
Co kéo một trời đam mê
Có giữ nổi ngày đắm đuối
Giữa bước nhảy thời gian.
HMy 26.03.2011
THẢO MIÊN
Bờ môi lần tìm bờ môi
vội vàng run rẩy
trần trụi bản thể một loài sói hoang ngửi thấy mùi thịt da đói khát điên cuồng.
Ôm ấp
dại khờ
bấn loạn
bừng bừng một mùa đầy ắp nhục tình
Suối nguồn mươn theo hứng khởi chợt òa vào
mùa bão nổi
tung tràn tia sữa
tô trắng khóe môi đầy.
Bần bật thân xác bắn ra từng đợt bàng hoàng
tia mắt
rừng tực nhìn thảng thốt một bầu trời lạ quen.
trong thăm thẳm giấc tìm cõng bước mê hoang
triền sông tràn trề hoa nắng dồn dập vỗ phía chân mây.
Những đợt sóng nối liền những đợt sóng cộng hưởng
bóng hoàng hoa tuôn chảy dài theo nhịp chân gồng những cơn mơ từng đêm khắc khoải
Em ngửa mình cho dòng thời gian chao về đỉnh trời đang rẽ tỏa hàng ngàn triệu lượt áng mây hồng phấp phới lượn bay.
Em đẩy hết nhịp sống trong ký ức dòng hoài niệm vương theo dấu chân về một địa đàng trễ nải.
Tháng năm ru tròn ngà ngọc cánh tay trần. Áo hoa lung linh bảy sắc trên chín cung tình
loạn dòng máu nóng hối hả về tim
Anh gọi khẽ:
…Thảo Miên ơi!
Tiếng rền qua hàng triệu triệu năm ánh sáng
từ thoạt kỳ thủy
là muôn đời
âm thanh đầu tiên của loài người:
anh yêu em!
ĐHMy.
MẬT MÃ...
Những vồng mây bắc ghế ngồi trên vai em
Cõng khoang mầu treo lủng lẳng
Em hoá thân vào cọng lau
Nghe ống tiêu thổi lên giai điệu ngọt ngào
Duỗi thẳng cánh tay đo chiều dài của em
Núm vú đến đỉnh đầu sải một phần tư mật mã
Một phần tư từ đầu gối chạm phải anh
Hình vuông bao bọc hai ta
Mật mã Vinci
Hỏa Diệm Sơn phóng lửa
Khoảnh khắc vô tận tan chảy sông băng
Hố tròn sâu trũng lòng sa mạc
Rừng rực anh, em
Quỉ lửa bùng lên
Ngun ngút đêm
Xoáy hai mắt bão
Vận tốc ánh sáng cuồng quay
Thời gian xoay ngược về số không
Em ướp hương vũ trụ
Ướp ánh sáng mười một tầng chu kỳ ảo ảnh
Ướp vầng tinh tú Anh Em
Đóng cửa không gian hệ mặt trời
Bao bọc chúng ta
Mật mã Da Vinci
Em hóa thân vào cọng lau
Nghe vi vu tiếng sáo
Đặng Hà My 2011
PARIS MẦU RƯỢU CHÁT
Những gợn sóng sông Seine
Lắc lư hoàng hôn màu rượu chát
Em đa tình
hay Paris đa tình?
Chiều quấn lên tháp Eiffel chiếc váy hời hời
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Giọt nắng trần truồng
Lõa lồ cung điện
Giọt nắng lạnh lùng
Trắng phơi vương miện
Giọt nắng trằn mình
Nhuốm tượng Quân vương
Chiều hè Paris
Loang mầu rượu chát
Paris 25.04.2011
TRỐN TÌM
Em chơi trốn tìm một mình
Nấp thật kín để không ai nhìn thấy
Em đi tìm Em
…chẳng thấy Em đâu
Em khóc
Nước mắt lăn dài ướt đẫm năm bài thơ
Một bài của anh
“À ơ ơ…em có anh đây
Ờ ơ ơ…ta nợ từ kiếp nào „
nay xin tạm trả cho nhau mùi hoa quyến luyến
Mùi hoa nhài thoang thoảng
Mùi ướp anh vào em
Anh hôn tràn lên nỗi đau
Nỗi đau mọc phím từ gót chân em
Anh kéo nụ hôn dài từng sợi
Trên năm nốt không lời
dây đàn thập lục căng mình
Rớt rơi giọt nhạc
dính vào cánh đôi chuồn chuồn đỏ tía
Vin đuôi đực cái
Thụ thai một chuyện tình.
http://webcache.googleusercontent.com/search?q=cache:EKt6P7nbxGEJ:amvc.free.fr/Damvc/GioiThieu/DangHaMy/ThoDangHaMy.htm+nam+dao+gioi+thieu+9bai+tho+dang+ha+my&cd=2&hl=de&ct=clnk&gl=de
TẠP CHÍ DA MÀU
Dies
ist der Cache von Google von http://damau.org/archives/author/dzanghamy.
Es handelt sich dabei um ein Abbild der Seite, wie diese am 4. Dez. 2011
06:06:12 GMT angezeigt wurde. Die aktuelle Seite sieht
mittlerweile eventuell anders aus. Weitere
Informationen
Diese Suchbegriffe sind markiert: chi
da
my
Trang
chính » Tác giả
Bài đã ấn hành của Đặng Hà My
Nghiêng chiều16.08.2011 | Sáng Tác, Thơ| 0 bình luận
Nghiêng mây xuống cánh đồng chín vội
Trắng những mùa tìm
Chiếc trâm em cài quên trên cỏ
Cháy anh
Tàn tro
Trang chính » Tác giả
Trắng những mùa tìm
Chiếc trâm em cài quên trên cỏ
Cháy anh
Tàn tro
Bài đã ấn hành của Đặng Hà My
Đêm thái giám5.08.2011 | Sáng Tác, Thơ| 1 bình luận
Đuôi sóng cong mình giấu ngọn
Ngày hôn tóc ướt bạc đầu
Trầm tích luồn dây se cội
Buồm bung hun hút gió sâu
Trang chính » Tác giả
Ngày hôn tóc ướt bạc đầu
Trầm tích luồn dây se cội
Buồm bung hun hút gió sâu
Bài đã ấn hành của Đặng Hà My
Con gái nhỏ của bà chủ
quán28.07.2011 | Dịch Thuật, Sáng Tác, Sang
Việt ngữ, Thơ| 0 bình luận
Có ba chàng trai vượt sông Rhein
Thăm bà chủ quán vẫn ghé hoài:
“Còn rượu bia ngon không bà chủ?
Con gái diễm kiều của bà đâu?”
Trang
chính » Tác giả
Thăm bà chủ quán vẫn ghé hoài:
“Còn rượu bia ngon không bà chủ?
Con gái diễm kiều của bà đâu?”
Bài đã ấn hành của Đặng Hà My
Lõm một khuôn mặt
người8.07.2011 | Sáng Tác, Thơ| 0 bình luận
Ngất ngưởng cuối chân trời
Có đám mây trôi ngang như rạch mặt
Ăn vạ một chiều bình yên
Phố lõm một khuôn mặt người
Có đám mây trôi ngang như rạch mặt
Ăn vạ một chiều bình yên
Phố lõm một khuôn mặt người
--------------------------------------------------------------
Bai Khat ghe day! Hay. Bai Tien ho khac bai HM da dang. Minh de y vi kh thay cau" Nguoi ngoai quoc..."
Chuc mung HM. Phai PR chu neu co gi do de PR,noi nhu anh Van Di: nha tho, ca sy, nhac sy khong trinh bay thi vao truong Cam diec Xa Dan cho gon!:)
Giọt cà phê thì l..
Giọt cà phê thì lạ
Mơ hồ
Tí tách nhớ quên ... Dẫu đường Cổ Ngư đêm đêm vẫn chầm chậm ngày xưa
Quán cốc thu nâu giữa mùa heo may còn quấn hương hoa sữa
Tách cà phê chín nẫu một góc chờ...
Phía cành trúc chao nghiêng trái tim em đã hóa thành ngọn sóng
Vỗ tiếng chuông ngân ... cỏ thích nhiều thứ... ở trong Thơ của Bạn. Chả nhẽ lại dẫn hết ra đây? Bạn sẽ bảo rằng HÂM.