http://damau.org/archives/author/dzanghamy
Đêm thái giám
Đặng Hà My ♦ 5.08.2011
Đuôi sóng cong mình giấu ngọn
Ngày hôn tóc ướt bạc đầu
Trầm tích luồn dây se cội
Buồm bung hun hút gió sâu
Tay thắp nụ xuân chiều tuột
Trần trụi kinh tụng lê thê
Sư ông tay lần tràng hột
Mõ màng thú tội mùa mê
Anh bọc muối mặn gừng cay
Em xé vỏ tình rao bán
Ngầy
ngật một đêm thái giám
Khóc ròng bên vú mỹ nhân
Con sóng quay tròn vòng nhẫn
Vỡ rời hai mảnh dở ương
Mái
chèo khua lòng mương cạn
Khuấy lên cả đám bùn vương.
2.08.2011
__________________
Lõm một khuôn mặt người
Đặng Hà My 8.07.2011
Líu ríu cuối chân trời
Có đám mây lạc vào cổ tích
Cổ
tích của ngàn đêm . . .
Ngất ngưởng cuối chân trời
Có đám mây trôi ngang như rạch
mặt
Ăn vạ một chiều bình yên
Phố lõm một khuôn mặt người
Tơ tướp cuối chân trời
Có đám mây trôi vào giấc ngủ
Cơn
mơ run lên trước hình hài cầm thú
Dưới ngôi đền Thần Núi
Lăn tăn lời thề
nguyền của quỉ
Lờ nhờ ú ù ma trơi
Giấc mơ lõm một khuôn mặt người
Tím rát cuối chân trời
Có đám mây bầm như câu hát
Dập
nát qua môi
Rã rời qua mắt
Câu hát không tìm lại được lời đã mất
Lời
đã phai
Lời đã nhạt
Dĩ vãng lõm một khuôn mặt người
Bàng bạc cuối chân trời
Có đám mây uốn éo thành muôn dạng
Lừa dối ba chiều của tầm nhìn
Phía tận cùng không gian cũng là thế giới
ảo
Lận đận đức tin
Yêu thương lõm một khuôn mặt người
Và bất chợt cuối chân trời
Có một vầng mây đen rơi về trên
tóc
Em vuốt chiều trôi
Lõm một khuôn mặt người . . .
___________________
Nghiêng chiều
Đặng Hà
My 16.08.2011
Nghiêng mây xuống cánh đồng chín vội
Trắng những mùa tìm
Chiếc trâm
em cài quên trên cỏ
Cháy anh
Tàn tro
Nghiêng gió xuống cánh rừng đại
ngàn chín vội
Vàng những mùa tìm
Chiếc váy em bỏ quên trên bờ suối
Thác ghềnh anh
Đá cuội
Nghiêng nắng xuống bãi bồi chín vội
Úa những mùa tìm
Dấu chân em còn
in bên bờ nước
Khắc vào anh
Lặng im
Nghiêng trăng xuống đêm ngọc ngà chín vội
Vỡ những mùa tìm
Làn da em
lẫn vào trong sương lóng lánh
Vụn nát anh
Niềm tin . . .
Nghiêng chiều về trên biển
Biển tím chân trời em vời vợi
Anh đã cháy
hết mùa tìm
Anh đã vàng hết mùa tìm
Anh đã úa hết mùa tìm
Anh đã nát
hết mùa tìm
Mây đã thành trăm năm
Rừng đã trụi ngàn năm
Bãi bồi đã
lở cả vạn năm
Vầng trăng đã triệu năm vẫn chưa thể tròn một nửa
Chiều còn đó sợi khói em khát màu của lửa
Về trên cánh đồng bạc bẽo tóc
nhau
Đêm còn đó vai ngà em tựa cửa
Nghẹn khoảng trời tím đau
Rừng
còn đó lá xanh xanh đợi những ngày sau . . .
Anh tìm đâu
Tìm đâu?
Đặng Hà
My
Đuôi sóng cong mình giấu ngọn
Ngày hôn tóc ướt bạc đầu
Trầm tích luồn dây se cội
Buồm bung hun hút gió sâu
Tay thắp nụ xuân chiều tuột
Trần trụi kinh tụng lê thê
Sư ông tay lần tràng hột
Mõ màng thú tội mùa mê
Anh bọc muối mặn gừng cay
Em xé vỏ tình rao bán
Ngầy ngật một đêm thái giám
Khóc ròng bên vú mỹ nhân
Con sóng quay tròn vòng nhẫn
Vỡ rời hai mảnh dở ương
Mái chèo khua lòng mương cạn
Khuấy lên cả đám bùn vương.
2.08.2011
__________________
Lõm một khuôn mặt người
Đặng Hà My 8.07.2011
Líu ríu cuối chân trời
Có đám mây lạc vào cổ tích
Cổ tích của ngàn đêm . . .
Ngất ngưởng cuối chân trời
Có đám mây trôi ngang như rạch mặt
Ăn vạ một chiều bình yên
Phố lõm một khuôn mặt người
Tơ tướp cuối chân trời
Có đám mây trôi vào giấc ngủ
Cơn mơ run lên trước hình hài cầm thú
Dưới ngôi đền Thần Núi
Lăn tăn lời thề nguyền của quỉ
Lờ nhờ ú ù ma trơi
Giấc mơ lõm một khuôn mặt người
Tím rát cuối chân trời
Có đám mây bầm như câu hát
Dập nát qua môi
Rã rời qua mắt
Câu hát không tìm lại được lời đã mất
Lời đã phai
Lời đã nhạt
Dĩ vãng lõm một khuôn mặt người
Bàng bạc cuối chân trời
Có đám mây uốn éo thành muôn dạng
Lừa dối ba chiều của tầm nhìn
Phía tận cùng không gian cũng là thế giới ảo
Lận đận đức tin
Yêu thương lõm một khuôn mặt người
Và bất chợt cuối chân trời
Có một vầng mây đen rơi về trên tóc
Em vuốt chiều trôi
Lõm một khuôn mặt người . . .
___________________
Nghiêng chiều
Nghiêng mây xuống cánh đồng chín vội
Trắng những mùa tìm
Chiếc trâm em cài quên trên cỏ
Cháy anh
Tàn tro
Nghiêng gió xuống cánh rừng đại ngàn chín vội
Vàng những mùa tìm
Chiếc váy em bỏ quên trên bờ suối
Thác ghềnh anh
Đá cuội
Nghiêng nắng xuống bãi bồi chín vội
Úa những mùa tìm
Dấu chân em còn in bên bờ nước
Khắc vào anh
Lặng im
Nghiêng trăng xuống đêm ngọc ngà chín vội
Vỡ những mùa tìm
Làn da em lẫn vào trong sương lóng lánh
Vụn nát anh
Niềm tin . . .
Nghiêng chiều về trên biển
Biển tím chân trời em vời vợi
Anh đã cháy hết mùa tìm
Anh đã vàng hết mùa tìm
Anh đã úa hết mùa tìm
Anh đã nát hết mùa tìm
Mây đã thành trăm năm
Rừng đã trụi ngàn năm
Bãi bồi đã lở cả vạn năm
Vầng trăng đã triệu năm vẫn chưa thể tròn một nửa
Chiều còn đó sợi khói em khát màu của lửa
Về trên cánh đồng bạc bẽo tóc nhau
Đêm còn đó vai ngà em tựa cửa
Nghẹn khoảng trời tím đau
Rừng còn đó lá xanh xanh đợi những ngày sau . . .
Anh tìm đâu
Tìm đâu?
Đặng Hà My
Tình thân- LTMK.
" Nam Dao và Không Danh Phận là hai "đao phủ" giết chết thơ Hà My theo cách của họ! .."
Trả lời
Chia sẻ:
lão KDP vốn 1 người mà tôi ngưỡng mộ cuối cùng cũng vậy thôi!
đếch nói dc những điều gì ngoài lời tán dương vô tội vạ giống như mí "A già..
lão KDP vốn 1 người mà tôi ngưỡng mộ cuối cùng cũng vậy thôi!
đếch nói dc những điều gì ngoài lời tán dương vô tội vạ giống như mí "A giành" " kia. Đặng Hà My xin lổi cô nhé! Cô không khác gì "cụ Rùa" Hoàn Kiếm mà ông giáo sư gì Đức sưu tầm. Cứ viết đi, viết cho đến khô cạn tâm can, tâm trí mõi mòn, viết hết Bát Tràng rồi đến Hồ Tây, 36 phố phường đan xen 5 cửa ô...cho dù bát nháo, cho dù hiện sinh...... Thì cũng vậy thôi, chỉ là cái khiến người ta đếch viết dc ra chỉ chỏ , tán dương, ca tụng,...vân vân và vươn vươn vươn.
Tôi viết mấy dòng này mí anh HN ghét tôi lắm? vì còn đâu tiêng sâm cầm, Hồ tây nghiêng bóng... ÔI chao! đánh mất hay vụn vỡ rồi thì tiếc nối chỉ làm khó nhau, ngôn ngữ đếch nói dc, mượn chút này, mượn chút kia để tán thưởng phỏng có ích gì.? ( Điều này tôi sẵn sàng đón nhận những lời chê bai hay mai mỉa..)
Xin thưa! BỎ HẾT ĐI VÀ BIẾT MÌNH ĐANG ĐứNG Ở ĐÂU, LÀM GÌ.... sặc!
Muốn chữi nhưng chưa chữi dc... chỉ mới bắt đầu. " đừng ai nói tôi 1 câu là cắn, tôi sẵn sàng cắn để lại vết thương không lành)
Tớ chỉ nói với Hmy 1 câu: "Thơ là mạch nguồn cảm xúc, nếu bạn còn yêu mến thơ thì cứ theo dòng chãy đó mà tuôn trào, đếch phải theo a giành nào khác, cho dù người ta có là gì đi nữa thì ko thể điều khiển cái cảm xúc mình dc."
giết chết Hmy chính là các người!
Vậy điều gì khiến tôi phải băn khoăn?
Nếu thơ ĐHM là một "nồi canh" thì cái "làm rầu" nồi canh ấy chính là cụ Dimzikimi ...khẹc khẹc...
Trích 4 (kết)
Tôi đã nói về ba nét độc đáo trong Thơ Đặng Hà My. Không lẽ chỉ tán thơ! Thôi thì bắt một con sâu nho nhỏ..
Trích 4 (kết)
Tôi đã nói về ba nét độc đáo trong Thơ Đặng Hà My. Không lẽ chỉ tán thơ! Thôi thì bắt một con sâu nho nhỏ cho vui: trong Paris, màu rượu chát cái váy hời hời là làm sao nhỉ. Tôi không tin lắm ở mình, liền tìm Tự Điển tiéng Việt cũa Hoàng Phê, và tra chữ thì hời nghĩa là rẻ. Giá hởi chẳng hạn. Nhưng làm thơ thì đôi khi vần và điệu trói buộc, có lẽ váy lơi lơi câu sau khiến nó phải hởi hời ở câu trước? Vui thôi, chẳng lẽ cả n ồi canh mà không có được một chú sâu ư?
Thơ Đặng Hà My, hồn cốt có. Về âm sắc, ngữ điệu, trong thơ Đặng Hà My cũng đã hiện hình những nét rất riêng tư. Có lẽ, cứ tiếp tục chau chuốt cả xác lẫn hồn, Thơ Đặng Hà My hẳn sẽ có một chỗ đứng đặc biệt trong dòng thơ Việt Nam hiện đang tìm nguồn sống lại.
Trích 3:
Và có Đặng Hà My ăm ắp thân xác trong nỗi xôn xao tâm linh. Thân xác là chỗ cấm kỵ của khá nhiều những nhà thơ nữ..
Trích 3:
Và có Đặng Hà My ăm ắp thân xác trong nỗi xôn xao tâm linh. Thân xác là chỗ cấm kỵ của khá nhiều những nhà thơ nữ. Có đả động tới, họ rất khéo léo, úp mở, có lẽ là theo vết thơ truyền thống từ thời bà cô tổ Hồ Xuân Hương. Hãy đọc:
Bờ môi lần tìm bờ môi
vội vàng run rẩy
trần trụi bản thể một loài sói hoang ngửi thấy mùi thịt da đói khát điên cuồng.
Ôm ấp
dại khờ
bấn loạn
bừng bừng một mùa đầy ắp nhục tình
để thấy một Hà My vượt cấm kỵ, mới nghe qua có người vội vã bào thơ thế là thơ sếch, nhưng chỉ vài dòng sau, chúng ta bắt gặp một địa đàng trễ nải và những cơn mơ từng đêm khắc khoải , khoảng tâm linh xôn xao điều chỉ xác thân không thôi thì chẳng thể đạt được. Chính thế mà có gì nghe như nỗi tuyệt vọng của những vết chân kiếm tìm tuyệt đối từ thoạt kỳ thủy/ là muôn đời/ âm thanh đầu tiên của loài người: anh yêu em! Trong Mật Mã..., Trốn Tìm, Một Mình , và Paris màu rượu chát , cũng những xao xuyến thầm lặng đó lại hiện hình trong một nỗi cô đơn có tinh ý người đọc thơ mới cảm nhận được.
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Ô hay, sao lại chỉ còn có thế h ỡi người ? Nghe mà xót lòng!
(tiếp...)
Trích 2:
Có Đặng Hà My rất hiện đại. Bạo miệng. Táo gan thách thức thứ thơ hiện đại nhấm nhẳn triết lý vụn, nhai lại thơ M..
Trích 2:
Có Đặng Hà My rất hiện đại. Bạo miệng. Táo gan thách thức thứ thơ hiện đại nhấm nhẳn triết lý vụn, nhai lại thơ Mỹ, thơ Tây, thoa son làm dáng kiểu dị dạng Đài Loan, và chuyên đẻ non những hình thức hô hoán cách tân nhưng xem kỹ thì bụi bậm thời gian vẫn bám kha khá... Trong khi Hà My gấp thời gian thành bước nhẩy bốn chiều, hoặc để ngọn sóng thời gian/ Có gạn bớt cho khóe ngày đừng quay quắt/ Cho bầu trời thôi ánh chớp / Trắng mây … khó mà nói là sáo mòn, là lập lại...trong thơ Việt. Thơ Đặng nữ sĩ hiện đại ở một số cách ghép chữ bất ngờ. Chẳng hạn Ư ỡ n cong niềm nhớ . Và đan xen hình ảnh bất ngờ Váy mây lận cánh chim trời/Vỗ một hoàng hôn vừa kịp chín ho ặc Ngọn sóng thời gian/Vẫn dâng đầy trên khóe ngày quay quắt/Ngọ địu gùi mây/ Trắng vết vào xưa.
(tiếp..)
T..
Trích 1:
THƠ ĐẶNG HÀ MY
Có thể có nhiều hơn ba Đặng Hà My. Nhưng giới thiệu 9 bài thơ, tôi xin khoanh vùng vào ba, và mỗi một Hà My là một ngạc nhiên, ít ra là cho tôi.
Có Đặng Hà My của Hà Nội . Đài các. Kiêu sa. Kiệu rước mùa sang phủ Tây Hồ, trên con đường bóng rợp Cổ Ngư. Có cà phê Yên Phụ, giọt nhỏ tí tách, quên nhớ nôn nao. Có mùa thu, Hà My gọi tên là Hà Nội, nơi nàng sinh ra, lớn lên, và dẫu chẳng phải là chim di, nàng vỗ cánh bay đến một chân trời mây gió song song , để Có những đêm về nghe tiếng chuông Trấn Vũ/Vỗ gọi hồn sen /Hương đội sóng lên ngôi . Hà My phủ Tây Hồ mang cốt đồng, ngôn ngữ thơ có âm hưởng những bài chầu văn. Hỏi gốc gác, nàng nói bên ngoại nàng là hậu duệ Đoàn phu nhân của Chinh Phụ Ngâm chữ Nôm. Còn họ Đặng, bên nội. Tôi nhớ tới bà Chúa Chè Thị Huệ thời chúa Trịnh. Nhưng cũng có thể là Đặng Trần Côn, người viết Chinh Phụ Ngâm theo thể cổ phong ? Ô mà nếu thế, chắc các cụ Đoàn, Đặng phạt kẻ hậu bối này đã dám dịch lại cổ phong Đặng Trần Côn mà không qua song thất lục bát Đoàn Thị Điểm (và Phan Huy Ích?). Rượu phạt là thơ Hà My, không đến nỗi đắng cay gì! Uống thêm cũng chẳng sao...
(tiếp..)
_____
1- Lời bạt cho bài Nhiên Sơ Em ở nguyentrongtao.org của Nhà thơ, ..
_____
1- Lời bạt cho bài Nhiên Sơ Em ở nguyentrongtao.org của Nhà thơ, Nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo:
NTT: Đặng Hà My sống ở Đức nhưng lòng thì luôn hướng vọng về Hà Nội. Hình ảnh Hồ Tây cùng với sen tơ luôn ám ảnh nhiều bài thơ của chị. Đọc thơ chị như đọc một giấc mơ của thiên nhiên thấp thoáng bờ vai trần thiếu nữ. Nhưng đó chỉ là cánh diều mỏng manh của thân phận cắm sâu vào “nâu chát vùng hồ”. Đời mà sang. Buồn mà sáng. Đó là thơ của “họa mi ngàn năm nơi đỉnh sóng vẫn ngậm nụ thiên đường”…
Mây nghiêng đón cánh diều lên
Gío nghiêng nâng cánh chim chuyền non tơ
Trăng nghiê..
Mây nghiêng đón cánh diều lên
Gío nghiêng nâng cánh chim chuyền non tơ
Trăng nghiêng soi sáng vần thơ
Nắng nghiêng là để mong chờ đón em
Nào đâu cháy hết mùa tìm
Nào đâu héo úa con tim rộn ràng
Nào đâu đã nát đá vàng
Nào đâu trơ trụi cây ngàn nào đâu... ?
Cho dù đời “vạn cổ sầu”
Vầng trăng xanh vẫn trên đầu em ơi!
Trăng thao thức để sáng soi
Đồng quê ,sông
biển, bãi bồi, rừng xanh
Vai ngà em tựa
vào anh
Việc gì mà phải loanh quanh chuốc sầu
Việc gì em phải tìm đâu
Anh đây vẫn đứng trên cầu đợi em.
DIZIKIMI