
Chị, em viết cho chị
đây. Bao giờ cũng là đêm, đêm thường lèn chặt rất nhiều cảm xúc, cảm
xúc càng về khuya càng bùng lên, màn đêm không thể chứa nổi cái bao la
ấy.
Em sẽ để cho nó vỡ
òa...
Chị dịu
dàng của em ạ. Những khi nghĩ đến chị, nỗi chông chênh như một màu hoa
gạo đang cháy, cháy trong chiều hè rất buồn, buồn như trong đời không
gặp được một tri kỷ, hoặc đã có rồi lại mất, hoặc...nhiều nhiều lý
do.
Em không thể giải thích
được những gì không cân xứng với chị, với một nghệ sĩ xinh đẹp, mong
manh có tâm hồn tuyệt vời nhạy cảm, một đóa thiên lý ướt đêm chỉ
biết tỏa hương thầm lặng kiêu sa. Và cũng chỉ biết dường như từ trong
chị có một chút của em giấu gửi.
Khi nhìn chị múa, chị
chợt hóa thành cuống sen đêm cắm trên mặt đất loang trần, cơ thể được
nâng cao bằng cả trọng lực chỉ tải bằng hai đần ngón chân. Em đắm
mình trong những điệu múa của chị, cũng như ký ức một thời của em.
Những ngón chân!
Những ngón chân kỳ lạ chị ạ, nhạy
cảm dồn hết tinh hoa vào đó, những ngón chân kiễng lên...để với tới
một ước mơ xa lắm, hình như không có thật trên cõi ta bà này. Cả cơ
thể chị như run lên, rực cháy ngọn đuốc ước mơ.
Múa cho quằn quại hoàng hôn
Cho tơi tả nắng chiều
Múa cho lá đổ, múa cho tóc dài
Cho mây ngàn gió lộng, cho điên đảo phù hoa.... cho từng mùa hương thảo hư vô bất chợt
Cho lặng... thầm...
Cho tơi tả nắng chiều
Múa cho lá đổ, múa cho tóc dài
Cho mây ngàn gió lộng, cho điên đảo phù hoa.... cho từng mùa hương thảo hư vô bất chợt
Cho lặng... thầm...
Tan biến những lần khân khâu giấu vào mải
miết...đêm....
Bóng chị đổ giữa rừng
sát na như chim Thiên đường lặn dần về hướng tây, hoa đào đẫm mình
trong sương tuyết.
Kệ mặc những thói đời
giấu mặt điêu ngoa ganh ghét. Cứ tung mình trong lộng lẫy một đóa kiêu
hãnh và ẩn giấu mình trong nâu nắng khiêm
nhường...
.Mùa thu chị ơi, rụng cánh chim vàng
Mùa thu tận tụy đóa hồng nhan tì vết, những vết thương không chịu ra đi, mãi mãi đường thu bước lạc
Chị dừng lại bên đời mong manh, váy lụa nhàu nếp gấp, những vết gấp phản diện mãi cong dấu hỏi không tên. Em muốn biến mình thành một người đàn ông phủ kín chị trong dòng viết đêm nay.
.Mùa thu chị ơi, rụng cánh chim vàng
Mùa thu tận tụy đóa hồng nhan tì vết, những vết thương không chịu ra đi, mãi mãi đường thu bước lạc
Chị dừng lại bên đời mong manh, váy lụa nhàu nếp gấp, những vết gấp phản diện mãi cong dấu hỏi không tên. Em muốn biến mình thành một người đàn ông phủ kín chị trong dòng viết đêm nay.
Cho chị, người đàn bà
múa:
Ta muốn hôn lên tà váy em
Sắc hồng đào liêu trai gót
mộng
Ta muốn kiễng lên thơm thân
ngọc
Nuốt làn hương quay tròn nắng kiêu
sa
Nàng chông chênh một cõi ta
bà
Ta chập chờn khung trời ủy mị
Hoa gạo cháy bên bảy* dấu hài
Nhịp thiên thai chấm than
Từng cánh lặng,,,
Hoa gạo cháy bên bảy* dấu hài
Nhịp thiên thai chấm than
Từng cánh lặng,,,
Gói tơ riêng khung ngày trầm
mặc
Chưng cất hồn lãng đãng khói
sương
Cả cuộc chơi, xé đời thành trăm
kiếp
Vẫn âm thầm khâu kín
Một yêu thương
(*) số 7 nói về các chú lùn
- Đặng Hà My, Germany đêm 10.11. 2012
Một yêu thương
(*) số 7 nói về các chú lùn
- Đặng Hà My, Germany đêm 10.11. 2012
-------------
CUNG BẬC MÀU HOA GẠO
" Thế là chị ơi rụng bông hoa
gạo..."
Câu thơ xưa, bao nhiêu người đang
hát...
Câu thơ nay em dành tặng cho
người...
Cháy lên nhìn
Cháy lên lời
Cháy lên môi
Cháy lên nước
mắt
Cháy lên nụ
cười
Cháy lên hạ đỏ
Ơi trái tim mang lửa mặt
trời
Khao khát đốt màu hoa
gạo
Cho phố hừng
lên
Cho phố bừng
lên
Cho phố ngời
lên
Như từ ngàn năm hú
gọi
Như từ trăm năm vang
dội
Như âm ba của
rừng
Như vũ điệu của
gió
Như cung bậc của dòng
sông
Và như tấm áo choàng của vầng
trăng
Trút xuống
Phủ lên dập dờn ngọn
sóng
Có buổi chiều nhón nhịp chân
trần
Phố quay vũ điệu walse ngày cuối
hạ
Có buổi chiều dìu từng chiếc
lá
Hoàng hôn tím gót
tango
Khúc giao hưởng ngày chưa bén
lửa
Ủ trong màu hoa
gạo
Đỏ một mùa chờ
Cháy một mùa
chờ
Và réo rắt
Nghiêng tình nốt lặng trong
mơ
Ơi trái tim ấp ủ lứa
đôi
Khát khao cháy màu hoa
gạo
Phố đã thu rồi
Ngai ngái heo
may
Mà ngón thon vẫn khảy lên trong trong chiều
bạt gió
Cung bậc một mùa
say...
.
.
Tôi thích lối viết xen kẽ vừa thơ vừa văn của em. Em tìm đọc cuốn : "Đaghetxtan của tôi "của Ra xun Gamzatop .Ông viết hẳn một cuốn như vậy ( xen giữa văn và thơ)
dâng ngàn hương ngất đêm chênh
viết lòng lúc khuya đậy đắp
sương ngoài câu lục rớt xoay
(tặng em thơ chệch lệch ngày
mộc về xem buồn nẩy lá)
Một buổi tối tưng bừng hoặc thanh bình, tùy thích, cho Út.
Mà, hình như HM nhân danh cụ LonelyMan để viết cái bà
Mà, hình như HM nhân danh cụ LonelyMan để viết cái bài thơ này hay sao nhỉ:
Cho chị, người đàn bà múa:
Ta muốn hôn lên tà váy em
Sắc hồng đào liêu trai gót mộng
Ta muốn kiễng lên thơm thân ngọc
Nuốt làn hương quay tròn nắng kiêu sa
Nàng chông chênh một cõi ta bà
Ta chập chờn khung trời ủy mị
Nhịp thiên thai cháy bảy dấu hài
Hoa gạo chấm dấu than từng cánh lặng
Gói tơ riêng khung ngày trầm mặc
Chưng cất hồn lãng đãng khói sương
Bên cuộc chơi xé đời thành trăm kiếp
Vẫn âm thầm khâu kín một yêu thương
Cung bậc một mùa say
********
Cái chữ KHảY thật đắt và ĐỘC!