Hôm nay đầu tháng ngó vào tạp chí Da màu, cái anh tạp chí nổi tiếng là kiêu
và khó tính này, thấy họ đăng bài thơ Lời khải huyền của thảo
nguyên và Buffet thân xác (còn có tên là Trầu
Không) của mình. He he... Hai bài này ngay sau khi viết xong cũng đã
được đăng trên Web Nguyễn Trọng Tạo.org và Web Ba Sàm.
Hì hì...Lúc vừa đăng trên Blog hoang mang quá, có vẻ hơi bị "máu" chăng , chả giống ai, cũng hãi? Nhưng được ts Hoàng Thị Vinh comment đầu tiên và mình yêu tâm. Sau đó là Blogger Lãng Tử, Cỏ, Người thơ.love, Vu duy huong, Minhhan kiev, Minhha. ...vào chia sẻ. Cảm ơn các bạn đã sống cùng với những trăn trở trong thơ của HMy nhé.
http://damau.org/archives/23598 (tạp chí Da màu)
http://damau.org/archives/23384 (tạp chí Da màu)
Tại chí Tiền Vệ
http://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2012/02/13/buffe-than-xac/ (web Nguyễn Trọng Tạo và Ba Sàm)
ĐẶNG HÀ MY
Mật ngữ xanh không phe phẩy theo đuôi của ngựa cái
Đồng cỏ bao la không phải chỉ là nơi dung chứa vết chân loang lổ của loài nhai lại
Những ngọn cỏ đã từng oằn mọc lên rách xước cả bầu trời
Hoang dại
Khát thèm
Quằn úa
Ngả nghiêng
Những ngọn cỏ đã từng mọc lên
Thách thức sự cháy rát của mặt trời
Thách thức bão giông
Thách thức băng giá
Thách thức bóng đêm
Thách thức cả tiếng tru gào của loài thú lạ
Mật ngữ xanh của thảo nguyên
Không thể nào giải mã bằng tiếng vó bầy đoàn ấy
Không!
Không thể nào
Lời khải huyền của thảo nguyên
Không thể nào hiểu được bằng ngôn ngữ của những đám mây phù phiếm
Những đám mây làm hoen ố cả bầu trời
Những đám mây về nỉ non với bao la để được làm một tán xòe nơi vô cùng vô tận
Cho dù là hoàng hôn
Cho dù là bình minh mới mọc
Cũng không thể nào khuất lấp
Cũng không thể nào soi phá
Mật ngữ xanh của thảo nguyên
Vĩnh viễn nằm trong đền đài bí mật mà các ngươi không thể nào tới được
Đồng cỏ vẫn bao la
Đồng cỏ vẫn mênh mông
Đồng cỏ vẫn mượt mà
Với những hạt sương long lanh
Như những câu thơ xanh viết trên sắc thắm
Những câu thơ mang những lời nguyền thăm thẳm
Và như cánh đồng em vẫn rì rào ca hát
Với những ngọn gió thảnh thơi về chải tóc
Không!
Không có vệt mòn nào
Có thể đi xuyên qua lời Khải Huyền của thảo nguyên…
Đặng Hà My
Cong lên
kìa vầng trăng chảy nước
Em ngó vào lỗ súng,
Chùm đạn kẹt
Xé toang lòng tuyết
Vục mặt xem những ngôi sao óng ánh triệu hạt kim cương
Từ giấc mơ trần tình như những con chim chiều vướng nợ
Linh khí bay lãng đãng khắp nơi
Quỉ nhập tràng giữa điêu linh cười ha hả
Chiếm trọn trái tim người còn đang mê ngủ
Đường hoa trải dài anh hôn em lên chín ngả vô thường
Chiều thu Tây Hồ mộng mị dài hơn cõi giới
Bốn đường ngọc duỗi song song cưỡi rồng bay lên tháp không trung
Hổn hển thổi sáo diều vào những cánh thơ
Thân xác giao hòa bản trường ca từ thưở là giống con
Bắt chước nhau từ đời này qua đời khác một điệu ngoáy, chọc, rung…
Phút khựng lại…
Toang lòng
Quần lót bật chun mấy lần
Anh tha em lên mười tầng huyết mây
Lặng lẽ đuổi bọn diều hâu tai ác
Anh dìu em về khu rừng đầy bóng nắng
Ngày ảo ảnh
Dậy chất men thơ tưới đẫm ngực em
Mùa thu vạch áo
Nắng tràn trề nọng vú
Sữa trời đổ về từ con sông Ngân
Vọt thẳng vào lỗ miệng núi lửa đang động cỡn
Lin...ga...Yo....ni
I....a....a...
Réplique à ***
Cứ lấy ba dấu hoa thị lồ lộ móc méo đời nhau
Loài người ghét nhau từ khi yêu nhau…
Những người lớn tuổi sơ giao
buổi chiều đâm sầm về biển…
Hôn vào cửa tử đời nhau
Thân xác bò lăn bò toài trên trái đất
Ba phần tư là là vực bẫy màu xanh
Tụt nõ đời nhau
Gí thật nhiều gai vào đời nhau
Cứa khúc cổ mỹ miều
Chiếc vòng một khấc lúc lắc ngoắc vào giấc mơ
Trượt dài trên lưỡi răng hang hốc
Đá nhéo trời nhông nhông kéo cưa loài chó hoang man dại mút chặt mồi
Những chiếc thang chân không móc lên vầng mặt trời
Đỏ rừng rực
Kêu tên lên…rên lên… vỡ ối…
ối giời ơi
Tiền sử em anh trong bộ xương nâu trắng
Lửa cháy bên trong một chiếc nhà gỗ,
Phầm phập tiếng chày khua dậy những cánh đồng lúa nương lúa nước
Tua tủa đâm lên da thịt
Ran ran hây hẩy
Núm nụ đồng trinh
Xoay tròn chiều thẳng đứng
Mệt mỏi
Toang hoang
Nứt toác
Há miệng hổn hển…cười…
Buffet thân xác
Truy nã đời nhau…
Thằng bé luôn đứng cao hơn chúng bạn…
Trên mép giếng, con ranh mở hết cơi trầu
Vừa sâu...vừa sắc
Sao lại
Trầu Không?
2012
Hì hì...Lúc vừa đăng trên Blog hoang mang quá, có vẻ hơi bị "máu" chăng , chả giống ai, cũng hãi? Nhưng được ts Hoàng Thị Vinh comment đầu tiên và mình yêu tâm. Sau đó là Blogger Lãng Tử, Cỏ, Người thơ.love, Vu duy huong, Minhhan kiev, Minhha. ...vào chia sẻ. Cảm ơn các bạn đã sống cùng với những trăn trở trong thơ của HMy nhé.
http://damau.org/archives/23598 (tạp chí Da màu)
http://damau.org/archives/23384 (tạp chí Da màu)
Tại chí Tiền Vệ
http://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2012/02/13/buffe-than-xac/ (web Nguyễn Trọng Tạo và Ba Sàm)
ĐẶNG HÀ MY
LỜI KHẢI HUYỀN CỦA THẢO NGUYÊN
Không có lời khải huyền nào cho thảo nguyênMật ngữ xanh không phe phẩy theo đuôi của ngựa cái
Đồng cỏ bao la không phải chỉ là nơi dung chứa vết chân loang lổ của loài nhai lại
Những ngọn cỏ đã từng oằn mọc lên rách xước cả bầu trời
Hoang dại
Khát thèm
Quằn úa
Ngả nghiêng
Những ngọn cỏ đã từng mọc lên
Thách thức sự cháy rát của mặt trời
Thách thức bão giông
Thách thức băng giá
Thách thức bóng đêm
Thách thức cả tiếng tru gào của loài thú lạ
Mật ngữ xanh của thảo nguyên
Không thể nào giải mã bằng tiếng vó bầy đoàn ấy
Không!
Không thể nào
Lời khải huyền của thảo nguyên
Không thể nào hiểu được bằng ngôn ngữ của những đám mây phù phiếm
Những đám mây làm hoen ố cả bầu trời
Những đám mây về nỉ non với bao la để được làm một tán xòe nơi vô cùng vô tận
Cho dù là hoàng hôn
Cho dù là bình minh mới mọc
Cũng không thể nào khuất lấp
Cũng không thể nào soi phá
Mật ngữ xanh của thảo nguyên
Vĩnh viễn nằm trong đền đài bí mật mà các ngươi không thể nào tới được
Đồng cỏ vẫn bao la
Đồng cỏ vẫn mênh mông
Đồng cỏ vẫn mượt mà
Với những hạt sương long lanh
Như những câu thơ xanh viết trên sắc thắm
Những câu thơ mang những lời nguyền thăm thẳm
Và như cánh đồng em vẫn rì rào ca hát
Với những ngọn gió thảnh thơi về chải tóc
Không!
Không có vệt mòn nào
Có thể đi xuyên qua lời Khải Huyền của thảo nguyên…
Đặng Hà My
BUFFET THÂN XÁC (Trầu Không)
Ưỡn lên điCong lên
kìa vầng trăng chảy nước
Em ngó vào lỗ súng,
Chùm đạn kẹt
Xé toang lòng tuyết
Vục mặt xem những ngôi sao óng ánh triệu hạt kim cương
Từ giấc mơ trần tình như những con chim chiều vướng nợ
Linh khí bay lãng đãng khắp nơi
Quỉ nhập tràng giữa điêu linh cười ha hả
Chiếm trọn trái tim người còn đang mê ngủ
Đường hoa trải dài anh hôn em lên chín ngả vô thường
Chiều thu Tây Hồ mộng mị dài hơn cõi giới
Bốn đường ngọc duỗi song song cưỡi rồng bay lên tháp không trung
Hổn hển thổi sáo diều vào những cánh thơ
Thân xác giao hòa bản trường ca từ thưở là giống con
Bắt chước nhau từ đời này qua đời khác một điệu ngoáy, chọc, rung…
Phút khựng lại…
Toang lòng
Quần lót bật chun mấy lần
Anh tha em lên mười tầng huyết mây
Lặng lẽ đuổi bọn diều hâu tai ác
Anh dìu em về khu rừng đầy bóng nắng
Ngày ảo ảnh
Dậy chất men thơ tưới đẫm ngực em
Mùa thu vạch áo
Nắng tràn trề nọng vú
Sữa trời đổ về từ con sông Ngân
Vọt thẳng vào lỗ miệng núi lửa đang động cỡn
Lin...ga...Yo....ni
I....a....a...
Réplique à ***
Cứ lấy ba dấu hoa thị lồ lộ móc méo đời nhau
Loài người ghét nhau từ khi yêu nhau…
Những người lớn tuổi sơ giao
buổi chiều đâm sầm về biển…
Hôn vào cửa tử đời nhau
Thân xác bò lăn bò toài trên trái đất
Ba phần tư là là vực bẫy màu xanh
Tụt nõ đời nhau
Gí thật nhiều gai vào đời nhau
Cứa khúc cổ mỹ miều
Chiếc vòng một khấc lúc lắc ngoắc vào giấc mơ
Trượt dài trên lưỡi răng hang hốc
Đá nhéo trời nhông nhông kéo cưa loài chó hoang man dại mút chặt mồi
Những chiếc thang chân không móc lên vầng mặt trời
Đỏ rừng rực
Kêu tên lên…rên lên… vỡ ối…
ối giời ơi
Tiền sử em anh trong bộ xương nâu trắng
Lửa cháy bên trong một chiếc nhà gỗ,
Phầm phập tiếng chày khua dậy những cánh đồng lúa nương lúa nước
Tua tủa đâm lên da thịt
Ran ran hây hẩy
Núm nụ đồng trinh
Xoay tròn chiều thẳng đứng
Mệt mỏi
Toang hoang
Nứt toác
Há miệng hổn hển…cười…
Buffet thân xác
Truy nã đời nhau…
Thằng bé luôn đứng cao hơn chúng bạn…
Trên mép giếng, con ranh mở hết cơi trầu
Vừa sâu...vừa sắc
Sao lại
Trầu Không?
2012
bảo gọi vào đấy nếu người ta bảo còn thì cò..
bảo gọi vào đấy nếu người ta bảo còn thì còn nếu người ta bảo hết thì
hết. Cháu đã gọi và họ bảo đã hết rồi. Dì nói lại với nhà thơ là đã bán
hết."
Vậy đấy! Nhiên sơ bán hết rồi!Tái bản đi vì mình hẹn bán ở đây rồi, nhận tiền trước của 2 người nữa chứ!