http://tapchinhavan.vn/news/Tho/Dang-Ha-My-397/
Thứ ba - 04/10/2011 15:36
Đặng Hà My
NHIÊN SƠ
Vâng, em vẫn vậy thôi. Như đoá hoa vùng vằng trong bốn mùa nhan sắc, lộng lẫy gót son kéo từng tháng ngày lê trong một phiên giới buồn.
Em đi ngang qua bao vùng sách mõ, em bay vào vùng hồng hoang thẩm niệm mái ngói Phủ Tây Hồ. Phiên chợ tình hoang nhạt, chiếc kén tình chỏng chơ, hư hao một trảng cỏ hoa thăm thẳm vàng giấc liêu phai.
Bờ vai trần lật theo vết trinh nguyên, trinh nguyên như đoá sen nõn nàng dẫu phải trầm mình dưới sóng.
Bùn vương hắt lên nâu chát vùng hồ, đoá vẫn hoài mong ngày trỗi dậy từ trằn trọc vòm lá mờ mờ sương giăng, để ngó ló chầu văn trong ngần, để ru ca điệu ngân hồ với cung trầm của vỗ, mông mênh của sóng, kỳ diệu của đóa.
Đóa ơi! Đoá của mặt trời, đoá của mặt người...
Chén ngọc không ướm đúng bờ môi người Quân tử. Em đập vỡ chén!
Mang vàng ngọc châu báu em đổi lấy nỗi buồn đồng đen. Để thấy con trâu vàng lạc mẹ lồng từ phương Bắc tìm về cội nguồn lục lạc gõ phím đền đài tịch dương.
Đáy hồ soi cả trần gian bên đầy bên vơi chưa thấu hết lòng hồ căng chật.
Heo may về vuốt trên mắt môi Em, mầu môi thắm mùa mật ngọt liếm trên lườn gió rụng đầy Anh!
Gót kiêu dù nát cũng đâu cần ướm lòng tiểu tử.
Trăng ngà dù vỡ cần chi lọng xám mây che.
Em lồng lộng trong nhiên sơ, kéo kén ủ một riêng tư ấp ôm tà hồng cẩm lụa.
Bờ trăng còn uốn cầu kiều, bến Tràng An vẫn lung linh tỏa sáng góc rêu Anh.
Còn duyên còn nợ, còn ba mươi sáu phố phường đẫm hồn Linh Lang hú gọi năm cửa ô Trấn Vũ.
Em còn nguyên vẹn vùng hương lửa hoá thân trong chiếc trâm bạc rớt trên vùng Biển Ngọc.
Đoá ơi, mầu mầu ẩn ẩn dưới gót tiên cô tím biếc loang loang ngây dại, cánh đồng em nghiêng hết về phía Nguyên lai.
Anh, chim bói cá Trăm năm còn trên cọc nhọn. Em, họa mi Ngàn năm nơi đỉnh sóng vẫn ngậm nụ thiên đường.
Nhiên sơ, nhiên sơ... Đóa của mặt trời... Đoá của mặt người... Đoá ơi!
05.09.2011
NGÂN HỒ
Cây liễu đỏ
Soi bóng dưới mặt hồ
Mặc định hướng nhìn thượng giới
Chén ngọc vỡ ở cung trời
Mặc định ngày sen trắng nở gót Tiên Cô
Cánh sâm cầm
Mặc định một thoáng chốc thiên di
Em mặc định con đường về Yên Phụ
Bằng hương tím
Nâng cung trầm sóng vỗ
Một Ngân hồ
Trăng vỡ
Trắng vào xưa
Một Ngân hồ
Em mặc định
Chiều mưa
Bông liễu đỏ nuốm màu cơn nắng cớm
Chén ngọc vỡ cung trời nào
Nát gót kiêu
Gió hú
Gọi bồng bềnh gõ về phía bồng lai...
PARIS MÀU RƯỢU CHÁT
Những gợn sóng sông Seine
Lắc lư hoàng hôn màu rượu chát
Em đa tình
hay Paris đa tình?
Chiều quấn lên tháp Eiffel chiếc váy hời hời
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Giọt nắng trần truồng
Lõa lồ cung điện
Giọt nắng lạnh lùng
Trắng phơi vương miện
Giọt nắng trằn mình
Nhuốm tượng Quân vương
Chiều hè Paris
Loang mầu rượu chát
Paris 25.04.2011 ĐHMy
Hà Nội tối 04.10.2011
Quà tặng một mùa Thu
Thu Hà Nội 05.10.2011

Thứ ba - 04/10/2011 15:36
Đặng Hà My
NHIÊN SƠ
Vâng, em vẫn vậy thôi. Như đoá hoa vùng vằng trong bốn mùa nhan sắc, lộng lẫy gót son kéo từng tháng ngày lê trong một phiên giới buồn.
Em đi ngang qua bao vùng sách mõ, em bay vào vùng hồng hoang thẩm niệm mái ngói Phủ Tây Hồ. Phiên chợ tình hoang nhạt, chiếc kén tình chỏng chơ, hư hao một trảng cỏ hoa thăm thẳm vàng giấc liêu phai.
Bờ vai trần lật theo vết trinh nguyên, trinh nguyên như đoá sen nõn nàng dẫu phải trầm mình dưới sóng.
Bùn vương hắt lên nâu chát vùng hồ, đoá vẫn hoài mong ngày trỗi dậy từ trằn trọc vòm lá mờ mờ sương giăng, để ngó ló chầu văn trong ngần, để ru ca điệu ngân hồ với cung trầm của vỗ, mông mênh của sóng, kỳ diệu của đóa.
Đóa ơi! Đoá của mặt trời, đoá của mặt người...
Chén ngọc không ướm đúng bờ môi người Quân tử. Em đập vỡ chén!
Mang vàng ngọc châu báu em đổi lấy nỗi buồn đồng đen. Để thấy con trâu vàng lạc mẹ lồng từ phương Bắc tìm về cội nguồn lục lạc gõ phím đền đài tịch dương.
Đáy hồ soi cả trần gian bên đầy bên vơi chưa thấu hết lòng hồ căng chật.
Heo may về vuốt trên mắt môi Em, mầu môi thắm mùa mật ngọt liếm trên lườn gió rụng đầy Anh!
Gót kiêu dù nát cũng đâu cần ướm lòng tiểu tử.
Trăng ngà dù vỡ cần chi lọng xám mây che.
Em lồng lộng trong nhiên sơ, kéo kén ủ một riêng tư ấp ôm tà hồng cẩm lụa.
Bờ trăng còn uốn cầu kiều, bến Tràng An vẫn lung linh tỏa sáng góc rêu Anh.
Còn duyên còn nợ, còn ba mươi sáu phố phường đẫm hồn Linh Lang hú gọi năm cửa ô Trấn Vũ.
Em còn nguyên vẹn vùng hương lửa hoá thân trong chiếc trâm bạc rớt trên vùng Biển Ngọc.
Đoá ơi, mầu mầu ẩn ẩn dưới gót tiên cô tím biếc loang loang ngây dại, cánh đồng em nghiêng hết về phía Nguyên lai.
Anh, chim bói cá Trăm năm còn trên cọc nhọn. Em, họa mi Ngàn năm nơi đỉnh sóng vẫn ngậm nụ thiên đường.
Nhiên sơ, nhiên sơ... Đóa của mặt trời... Đoá của mặt người... Đoá ơi!
05.09.2011
NGÂN HỒ
Cây liễu đỏ
Soi bóng dưới mặt hồ
Mặc định hướng nhìn thượng giới
Chén ngọc vỡ ở cung trời
Mặc định ngày sen trắng nở gót Tiên Cô
Cánh sâm cầm
Mặc định một thoáng chốc thiên di
Em mặc định con đường về Yên Phụ
Bằng hương tím
Nâng cung trầm sóng vỗ
Một Ngân hồ
Trăng vỡ
Trắng vào xưa
Một Ngân hồ
Em mặc định
Chiều mưa
Bông liễu đỏ nuốm màu cơn nắng cớm
Chén ngọc vỡ cung trời nào
Nát gót kiêu
Gió hú
Gọi bồng bềnh gõ về phía bồng lai...
PARIS MÀU RƯỢU CHÁT
Những gợn sóng sông Seine
Lắc lư hoàng hôn màu rượu chát
Em đa tình
hay Paris đa tình?
Chiều quấn lên tháp Eiffel chiếc váy hời hời
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Giọt nắng trần truồng
Lõa lồ cung điện
Giọt nắng lạnh lùng
Trắng phơi vương miện
Giọt nắng trằn mình
Nhuốm tượng Quân vương
Chiều hè Paris
Loang mầu rượu chát
Paris 25.04.2011 ĐHMy

Hà Nội tối 04.10.2011

Quà tặng một mùa Thu
Thu Hà Nội 05.10.2011
HÀ
MY TRƯỚC SÔNG SEINE
For Đ H M
Một mình lặng ngắm sông Seine
Nhớ nhung nương ngọn Eiffel dâng đầy
Muốn làm "thiếu nữ ngủ ngày"..
HÀ
MY TRƯỚC SÔNG SEINE
For Đ H M
Một mình lặng ngắm sông Seine
Nhớ nhung nương ngọn Eiffel dâng đầy
Muốn làm "thiếu nữ ngủ ngày"
Ngay trên thảm cỏ nơi này Paris
Em đây là Đặng Hà My
Thương mình vẫn giữa Paris một mình
Paris thật qúa đa tình
Em đa tình? Hay phận mình đa đoan?
Hè này Hà Nội ve ran
Ngóng về quê mẹ muôn vàn nhớ thương
Xông pha giữa chốn thương trường
Biết ai, ai biết?Mình thương nỗi mình
Ai nhìn cũng bảo em xinh
Em mong có một mối tình như ai
Cuộc đời còn rộng còn dài
Nào ai đã biết là ai thế nào
Paris đất rộng trời cao
Hứng cơn gió mát, dạt dào sông Seine
Nơi đây dẫu cảnh thần tiên
Nhớ quê hương chẳng thể quên đường về
DIZIKIMI
00:39 07-10-2011
Càm ơn bác nhà báo. Có điều, em nghe thiên hạ họ đồn, nhà văn
nói...?. nhà báo nói...? Nên sờ sợ, nh..
00:39 07-10-2011
Càm ơn bác nhà báo. Có điều, em nghe thiên hạ họ đồn, nhà văn
nói...?. nhà báo nói...? Nên sờ sợ, nhỡ bác cũng nói vậy thì sao nhể? Vậy thì Hà My cứ hiểu ngược lại như lời khuyên của Mẹ .t ỉ dụ: nói láo thì hiểu là :...nói hơi hơi lao láo,nói ngoa thì hiểu là :... nói hơi ngoa ngoa thui ...
00:39 07-10-2011
Càm ơn bác nhà báo. Có điều, em nghe thiên hạ họ đồn, nhà văn
nói...?. nhà báo nói...? Nên sờ sợ, n..
00:39 07-10-2011
Càm ơn bác nhà báo. Có điều, em nghe thiên hạ họ đồn, nhà văn
nói...?. nhà báo nói...? Nên sờ sợ, nhỡ bác cũng nói vậy thì sao nhể? Vậy thì Hà My cứ hiểu ngược lại như lời khuyên của Mẹ .
Đặng Hà My thấy một nét độc đáo ,mới mẻ ,lạ lẫm không thể trộn lẫn vào đâu được
tuy rằng đọc và hiểu được nó đầy..
Đặng Hà My thấy một nét độc đáo ,mới mẻ ,lạ lẫm không thể trộn lẫn vào đâu được
tuy rằng đọc và hiểu được nó đầy đủ thật dức đầu vì thi từ đa nghĩa.Một phong
cách thơ hiện đại,cách tân,mới lạ và đột phá mà thế hệ độc giả hiện nay của
chúng ta có thể chưa có nhiều người thực sự
thích.Có thể Hà My viết cho thế hệ sau chăng? Những ai thực sự yêu
thơ,hiểu thơ chắc từng thốt lên rằng: càng đọc kỹ càng “thấm”và mới nhận ra cái
nét đẹp thực sự được ẩn giấu bên trong khi thấu hiểu về nó .Có lẽ vì vậy mà
trên các diễn đàn blog Hà My luôn”nóng” có lúc “cháy bùng” vì các comment của
các trường phái đối lập nhau.Cảm nhận của mỗi người có thể khác nhau nhưng để đánh giá nó một cách khách
quan,công bằng có thể phải cần nhiều thế hệ.Tôi tin như vậy,và tôi gọi là”Phong
cách thơ Đặng Hà My”.Còn bạn, đọc Nhiên sơ thật kỹ rồi bạn có thấy đồng cảm với tôi ko?
"Trật, vỗ, ướm, vuốt, ủ, ấp, toả, hú, căng chật, liếm, loang loang ngây dại..." tài tình ghê!Hình ảnh đẹp như lắc trong trong veo.