Thơ: Đặng Hà My
Nhạc: Doãn Hữu Dũng
---
Và em cũng như mùa thu ấy
Cùng anh với những chiếc lá rơi
Cho màu nhung lụa dâng câu hát
Cho mãi thênh thang với đất trời
Là em là em là em đấy
Mười năm rồi sẽ chín trăm năm
Mắt có còn nâu màu trong vắt
Khỏi bóng rêu xưa vướng chỗ nằm
Rồi bữa em về thu có tới
Vẫn còn man mác suối tóc mây
Bao nhiêu lá đổ màu sương khói
Còn bóng ai xưa in dấu giày
Một dòng thu nữa và thu nữa
Lá kia ai đã ngắt đầu cành
Cội vẫn muôn đời thu ứa nhựa
Biết rụng về đâu mấy tuổi xanh?
Rồi bữa em về thu có lại
Phía trước con đường quá bập bềnh
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Thổi giữa vô cùng với mông mênh
Là em là em là em đấy
Nhen nửa mùa yêu cho cõi riêng
Mai này tuyết rũ mùa đông ấy
Cho một long lanh trong ảo huyền
Và em gom hết mùa thu nhẹ
Tô vàng màu nhớ cõi xa xăm
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Ở giữa hoang vu thổi muộn mằn
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Ngàn năm thổi mãi một niềm riêng…
-----------
Thơ bạn tặng:
Chẳng phải là em…chẳng phải Thu
Xác lá rơi rơi vướng gót hài
Ngày mai em có về bên ấy
Hãy nhặt hộ ta chiếc lá vàng
Có phải là em,có phải Thu
Vởn vơ xõa tóc ở bên đời
Một mai xa cách miền hoang vắng
Mong em giữ lại chút tàn thu
Chiếc lá Thu rơi trên tóc búi
Này em ! xin xõa tóc hộ tôi
Đón giùm chiếc lá vàng tan tác
Để biết thu còn trên phố xưa
Gió đếm bao nhiêu cũng chẳng thừa
Mơ hồ em có phải chiêm bao
Với tay ta níu mùa Thu lại
Gửi tặng đến người nơi xứ xa
Trăm năm trước mộng Nam kha
Nghìn năm sau gốc hòe hay hàng sấu
Ta ngủ gục bên thềm xưa phố cổ
Chợt giật mình đang đếm lá Thu rơi
Có phải là em… có phải Thu?
“ Bao nhiêu là lá mà gió lẻ” tôi đọc nhiều lần…lạ, rất lạ. Tôi viết bài này riêng tặng ĐHM,chúc My viết đều,đón một năm mới hạnh phúc.
Dưng mà... lẻ gì nữa hử em gái tớ ới
Nhớ hồi xưa có lần tớ cũng đã viết:
Bao nhiêu là lá!
Mà gió lẻ?*
Thì,
hãy cứ về...
Vào một chiều thật gió
Tôi làm mưa lá hát...
Em Nghe!
---
hóa ra là tớ đã... tào lao, tớ nói leo nói lèo, chứ còn cái... lá của tớ nó đã... héo quèo queo tự thuở nèo rồi, giờ gió thế chứ có gió nữa chắc nó cũng chẳng có hát hò ỉ ôi gì được, nói gì đến... mưa lá, huhu...
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Ngàn năm thổi mãi một niềm riêng…
Chỉ tiếc cái giọng thể hiện thuốc lá đá thuốc lào quá