MẸ
Đặng Hà My
Có những điều trên đời không tả hết
Từ phôi thai
Cho đến lúc buông xuôi
Có những điều trên đời không viết nổi
Từ dịu hiền
Từ ánh mắt Mẹ
Rưng rưng
Con đã qua những cánh rừng
Rừng bạt ngàn với cây ngàn năm tuổi
Mùa thu trải thảm vàng chín vội
Mùa xuân hoa lá cùng tột sinh sôi
Những cánh rừng không bút vẽ nào tô nổi
Sắc màu phồn sinh.
Con đã qua những dòng sông dài bất tận
Mississippi, Hoàng Hà, sông Nil
Mê Kông, Đa nuýp...
Những thác nước hùng vĩ
Những thảm phù sa mênh mông và những dòng sông uốn lượn vào cội nguồn thẳm sâu
Con đã đi qua những cánh đồng bao la lúa chín
Những cánh đồng hoa dã quì vàng lựng
Những cánh đồng tulyp rực rỡ át mặt trời
Những cánh đồng Van Gogh cũng không thể nào vẽ nổi
Sự óng ả lung linh
Con đã đi qua rất nhiều thành phố
Thành phố cổ kính tráng lệ
Chiêm ngưỡng bao lâu đài thành quách
Những thành phố Victor Hugo không thể nào tả nổi sự sầm uất phồn hoa
Những con đường đi qua
Con đi qua bao ngày
Con đi qua bao đêm
Qua bao nhiêu mặt đời
Qua bao nhiêu hồn người
Qua những buồn vui...
Mà Mozart, Beethoven, Chopin không phổ nổi chót tận nốt cuối cùng
Tất cả
Tất cả
Bỗng nhạt nhòa
Khi bên Mẹ
Mẹ ơi!
--------
Tất cả
Trả lờiXóaTất cả
Bỗng nhạt nhòa
Khi bên Mẹ
Mẹ ơi!
-------- ĐŨNG VẬY , HÀ MY Ạ
Chúc chị Cát yêu vui nhé.
Xóa