Anh
sẽ giữ em lại từ cơn bão
Khi heo may đang tràn lên phố của chúng mình
Những hàng cây hôm nào ta đi dạo
Cứ cồn cào trên ngọn gió đêm
Khi heo may đang tràn lên phố của chúng mình
Những hàng cây hôm nào ta đi dạo
Cứ cồn cào trên ngọn gió đêm
Ký ức của anh cũng là
ký ức của em
Nên khoảng trống nào không
phải là của hai đứa?
Đã hơn một lần nói lời
chia tay, nhưng không thể
Khi bánh xe đã lăn qua
định mệnh cuộc đời
Anh dại khờ nông nổi sóng
biển khơi
Em trùng dương xin dựng
lòng biển dậy
Anh lạc lối vứt áo mùa
đông ấy
Cơn mơ em sẽ ôm hết vào
lòng
Cơn mơ bên cạnh những trái
tim trống rỗng
Không thể dối được khi
tình yêu là đứa trẻ
Nó sẽ ăn, ngủ, khóc và
không thể dạy dỗ
Kể cả luôn bội ước có
sao đâu
Nhưng chân trời có anh
buổi ban đầu
Trong xa cách cứ thắp
hồng như thế
Em
Không cần vẽ tô lòe loẹt
Em là em
Và
chỉ một em thôi
Và cả những cuộc tình ngắn như một hơi thở đã rồi
Hay dài hơn những dòng sông chia trăm ngàn nhánh rẽ
Em gom lại cho về đây hội tụ
Rót vào lòng Biển rộng
nơi Anh!
Germany tháng 12.2014
He he, bài này tưởng của ta nào gửi lão DHL, hóa ra cô Giẹc à???
Trả lờiXóa