Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

GÀU SÒNG Thơ: Đặng Hà My

GÀU SÒNG
Thơ: Đặng Hà My

Tạp chí Da Màu:
http://damau.org/archives/31163

Những người đàn bà múc nước
Múc nguyên khuôn mặt mình
Tôi không hiểu vì sao sóng lại treo ngược
Chiếc gàu sòng Bắc Đẩu trân trân nhìn xuống lặng thinh

Tôi ngồi cào thân thiết trên cánh đồng lúa mạch
Gài lên đám mây mùa xuân hùng vĩ hoa cỏ thơi thới trần gian
Guồng quay kể lể thanh tân
Không rõ lần thứ bao nhiêu chiếc suốt đâm nát lòng tay

Nỗi nhớ người từ cả trăm năm trước
Giọt pha lê trong veo rơi xuống ngực
Nỗi nhớ lẻ bạn bơi cùng bầy vịt trên sông Ngân
Lần thứ bao nhiêu soi mình vào ký ức
Chẵn hình hài đâu rồi bóng tôi

Úp mặt trên vỏ sò đôi
Tôi nằm nghe trăng tỏa những kinh kỳ
Đời nhiều hoa hồng không gai vẫn nở
Đêm chung kết màu thu vàng rực hơn sắc nắng
Bá tước trong đêm ghìm tiếng ngựa
Lúc trở về đầy ắp bóng tình lang

Động cựa đàn ông co gối
Gái vươn vai thả ngón chân dài
Bong bóng xà phòng neo bóng tối
Bờ thịt u minh hằn trên vai

Chiếc ô đỏ bay biến
Gió vỡ trong cung đàn siêu gượng
Những hài nhân lẩn thẩn bước trong nôi
Đám mây thuồng luồng quằn quại ra đời
Trong thẩm niệm
Tất cả mọi gương mặt đều rơi vào chiếc gàu sòng múc nước


Germany 10.03.2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài nhiều người xem