Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

ANH YÊU Thơ phong thái Lệ Rơi

ANH YÊU
Thơ phong thái Lệ Rơi
Hôm ấy anh yêu vừa báo tin
Ngày mai lấy vợ ở chợ tình
Em ngồi suốt đêm em ngơ ngẩn
Mẹ hỏ̉i làm sao con lơ đơ
Em ngẩng mặt lên mắt thẫn thờ
Mẹ cũng nhìn em dạ ngẩn ngơ
Rồi là mẹ bảo con xinh thế
Làm sao người ấy xa được cơ
Em bỏ ăn chiều em ngủ vùi
Trong mơ em lại gặp được anh
Rồi ôi
Em khóc
ôi lại khóc
Có lẽ ông giời chả hiểu em
Em khóc cho anh hết một ngày
Hôm sau dậy ăn bốn bát cơm
Mẹ mừng như ngày xưa đi hội
Chúc cho con mẹ được bình an
Mẹ hiểu thế nào mà cứ bàn
Là con muốn nhịn để nhẹ cân
Bây giờ phèo phuột ra sao được
May mà cơ hội đã tới ngay
Dù gì cũng ra dáng con nhà
Lại còn thanh thoát mặt như hoa
Bao nhiêu thiếu gia đang dòm ngó
Chả lẽ cứ than ế với sầu
Thế rồi em cũng gặp một huynh
Đốt đuốc đi tìm nửa của mình
Bởi bao nhiêu nửa chưa tìm thấy
Nên chúng em thành một cặp đôi
Ông trời xui khiến em lại thôi
Bởi em vỡ lẽ với một người
Cho nên anh này gườm gườm giận
Dọa rằng mai mốt sẽ kết hôn
Rồi anh lấy vợ trên xóm Đồn
Nghe đâu mãi ở dưới miền tây
Nói giọng mủi lòng nghe thương lắm
Em lại ngồi khóc mất một đêm
Ôi sao cái số như hoa đào
Làm sao má lại chút hương phai
Bao nhiêu chú rể qua tay nải
Tân hôn của họ em vái dài
Thế là em cũng khóc mấy lần
Như mưa bóng bóng sút trên môi
Mắt bồ câu lao nhao ngấm ướt
Cũng lạnh quả tim như bao người
Tại em cũng hiểu
Cũng tại em
Tránh cái thường niên với lẽ đời
Nên sa vào phường cơm áo vậy
Thơ thẩn làm chi kẻo mốc tay
Đ.HMy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài nhiều người xem