Đặng Hà My
Hà Nội ơi những lần lại chia xa
Bỏ ký ức lặng thầm bên kè đá
Nơi ánh trăng chao nghiêng gốc liễu già
Sóng Tây Hồ lặn vào đêm yên ả
Xa xôi thế mùa cốm Vòng xanh biếc
Ai miết vê nẩy hạt ngọc dậy thì
Chiều Quảng An hương sen còn lưu luyến
Nhúm trà vua ướp phố thị ngạt ngào
Khâm Thiên vơi đầy tiếng sách mõ thưở nao
Cành hoàng lan ngọt lành từng cuống lá
Ghi ta đêm thổi hồn đôi mắt lạ
Gió kinh thành xôn xao chạm cửa ô
Lời tỏ tình vấn vương rơi trên gỗ
Mái chùa nâu lơ lửng những đợt chuông
Vườn tao ngộ hào hoa chiều lá đổ
Đắm lòng hồ réo rắt một âm ba
Tây Hồ ơi, mai em lại chia xa
Mùa hoa sữa bay trong chiều bỏ phố
Tà áo mẹ níu một ngày phai tóc
Vạt sóng nhòa bóng mắt lệ con xanh
Hà Nội ơi cổng nhà riêng một lối
Tiễn bước chân thấp thoáng cánh lộc vừng
Quên túi sấu mẹ mua, con đi vội
Tuổi nào về, chua chua mãi ngày xưa
Ai miết vê nẩy hạt ngọc dậy thì
Chiều Quảng An hương sen còn lưu luyến
Nhúm trà vua ướp phố thị ngạt ngào
Khâm Thiên vơi đầy tiếng sách mõ thưở nao
Cành hoàng lan ngọt lành từng cuống lá
Ghi ta đêm thổi hồn đôi mắt lạ
Gió kinh thành xôn xao chạm cửa ô
Lời tỏ tình vấn vương rơi trên gỗ
Mái chùa nâu lơ lửng những đợt chuông
Vườn tao ngộ hào hoa chiều lá đổ
Đắm lòng hồ réo rắt một âm ba
Tây Hồ ơi, mai em lại chia xa
Mùa hoa sữa bay trong chiều bỏ phố
Tà áo mẹ níu một ngày phai tóc
Vạt sóng nhòa bóng mắt lệ con xanh
Hà Nội ơi cổng nhà riêng một lối
Tiễn bước chân thấp thoáng cánh lộc vừng
Quên túi sấu mẹ mua, con đi vội
Tuổi nào về, chua chua mãi ngày xưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét