LẠI VỀ VỚI BIỂN
Đặng Hà My
Lại tìm ra phía biển
Đêm nay sóng hiền như tình yêu
Chỉ có người không được yêu mới trở nên dằn dữ
Em về đây
Từ tiền kiếp vòng quanh trái đất
Cuốn thân mình bằng con sóng trắng
Ngày em khóc chào đời
Không biết nước mắt em đã mặn
Hay biển chỉ quen rắc muối lên những vết thương sâu
Có nhiều khi em gục đầu và nghĩ về biển
Nơi ấy sóng gột hết ưu tư để em được hóa thân cùng đá
Trong rong rêu đôi khi thấy bóng anh trầm tích
Như là
Về phía biển
Áo mũ hồng tô khoảng chiêm bao
Vẫn chông chênh như thế vì nghe lời sóng gọi
Sóng mải miết từ lòng độ lượng
Từ bi trên cả chiếc khuy áo cởi giữa màn khuya
Bên nguồn khởi thủy
Cơn sóng nguyên sinh vào em
Dẫu biết rằng biển cũng có nỗi đau
Từ lúc biển buồn
Muối rắc vào lòng biển
Để mỗi ngày sang
Chát cả mạn thuyền
Đôi khi em muốn hóa mình vào biển như một sự thỏa thuê
Đổ tội rằng chỉ có biển biết khóc
Dù mắt em cay đã bao lần
Em đi về phía biển
Con chuồn chuồn sợ bão sợ dông vẫn thèm cái mênh mông quay quắt
Cái nghiệt ngã tới không cùng
Như em chảy về phía anh ngược cong cả sóng
Làm quả địa cầu cứ mải miết xoay nghiêng
Và anh ạ trong đêm qua
Đêm qua
Biển đã chiếm đoạt em
Từ nơi đây người ta đã mang rất nhiều nỗi đau thả ra biển
Để chiều vàng đợi người ngư phủ cất vó
Mang đi
---
Cửa Lò 25.07.2014
Đặng Hà My
Lại tìm ra phía biển
Đêm nay sóng hiền như tình yêu
Chỉ có người không được yêu mới trở nên dằn dữ
Em về đây
Từ tiền kiếp vòng quanh trái đất
Cuốn thân mình bằng con sóng trắng
Ngày em khóc chào đời
Không biết nước mắt em đã mặn
Hay biển chỉ quen rắc muối lên những vết thương sâu
Có nhiều khi em gục đầu và nghĩ về biển
Nơi ấy sóng gột hết ưu tư để em được hóa thân cùng đá
Trong rong rêu đôi khi thấy bóng anh trầm tích
Như là
Về phía biển
Áo mũ hồng tô khoảng chiêm bao
Vẫn chông chênh như thế vì nghe lời sóng gọi
Sóng mải miết từ lòng độ lượng
Từ bi trên cả chiếc khuy áo cởi giữa màn khuya
Bên nguồn khởi thủy
Cơn sóng nguyên sinh vào em
Dẫu biết rằng biển cũng có nỗi đau
Từ lúc biển buồn
Muối rắc vào lòng biển
Để mỗi ngày sang
Chát cả mạn thuyền
Đôi khi em muốn hóa mình vào biển như một sự thỏa thuê
Đổ tội rằng chỉ có biển biết khóc
Dù mắt em cay đã bao lần
Em đi về phía biển
Con chuồn chuồn sợ bão sợ dông vẫn thèm cái mênh mông quay quắt
Cái nghiệt ngã tới không cùng
Như em chảy về phía anh ngược cong cả sóng
Làm quả địa cầu cứ mải miết xoay nghiêng
Và anh ạ trong đêm qua
Đêm qua
Biển đã chiếm đoạt em
Từ nơi đây người ta đã mang rất nhiều nỗi đau thả ra biển
Để chiều vàng đợi người ngư phủ cất vó
Mang đi
---
Cửa Lò 25.07.2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét