EM LÀ THẾ, NGÀY VỀ KHUA
GUỐC ĐỎ
Thơ: Đặng Hà My
Và hôm ấy
Trong một lần thảng thốt
Anh gọi tên từ một vọng đèn hoa
Phố tím biếc nơi phương trời tuyết nổi
Chân em qua
Gieo vài bóng sương thanh
Và từ ấy
Anh một niềm chân thật
Nhớ nụ cười khi về lại
cố hương
Nhớ sợi tóc nhuộm thu vàng
mé đất
Trời chưa đêm mà sao rụng
khắp vườn
Và vậy thôi
Anh trong mùa chờ đợi
Ngày em về nắng ngầy
ngậy lên môi
Mây êm ái cuốn vòng hai
thân xác
Và thịt da
Chạm cùng tận thịt da
Em là thế
Ngày về khua guốc đỏ
Khắp phố phường để khơi
chuyện nhân gian
Thì vẫn phố
Vẫn cốt hồn đây đó
Vẫn áo tơ
Vẫn khăn lụa mềm vai
Em là thế
Trăm năm em vẫn thế
Như mặt hồ thèm khát sóng biển anh
Như cơn mộng
Như hoa hồng nóng bỏng
Giữa trần gian nồng ngát những yêu thương
Hồ Tây 28.11.2013
aaaaaaa. chị về Việt Nam rồi hả.
Trả lờiXóangoài Hà Nội có lạnh không chị ơi ?
Trở lạnh rồi, rét nhẹ em ạ. Em vẫn SG? Vẫn số cũ à, khi vào chị allo nhé.
XóaĐọc xong bài thơ tớ thấy hình như cũng bị Lửa Tình Tam Muội đốt cháy, he he
Xóavâng e vẫn đang ở SG, trong này nóng lắm chị ạ. Chị vào trong này tránh rét đi :D
Trả lờiXóaà em vẫn dùng số cũ đấy. Khi nào chị vào gọi cho em nhé.
Ok.
XóaEm là thế chẳng bao giờ khác thế
Trả lờiXóaNét dịu hiền ngây ngất hồn thơ
Như thiên thần ẩn hiện trong mơ
Em là thế ngàn năm vẫn thế.
Cảm ơn bạn Nguyen Thanh Trung chia sẻ.
XóaThăm nhà bạn thật ấn tượng chúc cn vui
Trả lờiXóa