---------------------------
NGUYỆT NƯƠNG
Mộng hương trần vấn tóc loang mê đắm
Em Nhiên Sơ hiển hiện gót mây kiêu
Nắng trong nắng
Gió lùa cọc biếc
Đâm vào da
Lột trắng vú mây
Đường cung kinh
Lũng xưa cụt nẻo
Vọng dậy thì
Kết tội đuôi si
Lan hoa gấm
Gương chầu lụa thắm
Địa đàng trăng nở sóng rắc bùa
Bến Tây Hồ mơ oải giấc trưa
Gió lướt ván
Lộc vừng xanh ngủ ngái
Sóng động cỡn
Ban quyền uy khờ dại
Lộ sen trần
Mê tướt lưỡi ái ân
Điểm linh hiển
Lùa khuông trời du mị
Hai cõi lòng
Ngạ quỉ cũng thong dong
Cáo chín đôi đứng hát bài cổ kính
Vua đa tình
Theo thuyền rượt bóng trinh
Đêm ngơ ngác tiếng ghi ta run rẩy
Sao hồ như
Tuyệt tác bỏ bên trời…
Phần con để lại, phần chồng giấu đi
Trên đời, bạo nhất Hà My
Đông Tây Kim Cổ cho đi về trời....
Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ.
Trăng tà chếch bóng hiên thơ,
Bên hoa dưới nguyệt mộng hồ ly xưa.
Nguyệt nương thất thổ bao lần
Bao giờ cáo mới dần dần thành tinh?
Đường trần dù chậm dù nhanh
Nàng Trăng vẫn sáng long lanh Tây hồ
Cất lên hai khúc tình thơ
Nhiên Sơ thưở ấy bây giờ là đây