LỬA TÌNH TAM MUỘI
Đặng Hà My
Rồi cũng vuốt hương trần
nơi xứ lạ
Rồi cũng mơ nụ tuyết
trắng gió bay
Đêm biệt chồi điểm huyệt
từng kẽ lá
Chợt khe nào nứt toác nụ
cười ta
Trăng giăng màn
Đỏ chớp lòa mắt quỉ
Bốn đốm hoa cưỡng bức
mấy chân thành
Nắng ngủ mê
Quờ tay chiều mỏi mệt
Ta ủ ê
Hoàng hôn dỗ bóng về
Mượn tình hèn chua chát
giấu tim đen
Chán qủa tu
Một hôm ta cấm khẩu
Chốn ao tù
Cá lật mình bơi ngửa
Rồng ấp mây thăng thiên
giữa nat sa
Lời cụ Khổng dạy tam
tòng tứ đức
Trời lơ phơ
Dằn mặt phận má đào
Lũ vịt trời trôi trên
dòng sông mực
Dải Ngân Hà rụng trắng
một mùa sao
Đêm soi gương thấy cả lê
cả lựu
Thấy ông trăng nhòa nhoạng
với đèn hoa
Tình nhập ma
Thinh không về tẩu hỏa
Gõ cửa chùa
Xin vấn nạn duyên thừa
Rượu nồng cay rưới vào
tim lướt khướt
Bóng yêu kiều mềm oặt
chốn phù không
Đành cầm lòng
Đốt lửa Tình Tam Muội
Gió Bồ đề có thổi hết
tàn tro?
ĐHM, bí mật 2012
Phần con để lại, phần chồng giấu đi
Trên đời, bạo nhất Hà My
Đông Tây Kim Cổ cho đi về trời....
Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ.
Trăng tà chếch bóng hiên thơ,
Bên hoa dưới nguyệt mộng hồ ly xưa.
Nguyệt nương thất thổ bao lần
Bao giờ cáo mới dần dần thành tinh?
Đường trần dù chậm dù nhanh
Nàng Trăng vẫn sáng long lanh Tây hồ
Cất lên hai khúc tình thơ
Nhiên Sơ thưở ấy bây giờ là đây