Tháng 8, có bàii thơ gửi HMy, không rõ TG. Mình đăng và họa lại.
Và em như cả mùa thu ấy Bao nhiêu
là lá mà gió lẻ
Và em
như cả mùa thu ấy Và em cũng như
mùa thu ấy
Để anh thành một chiếc lá
rơi Cùng anh với những chiếc lá
rơi
Và em như cả mùa thu
ấy Cho màu nhung lụa dâng câu
hát
Vàng mãi trong anh một Quảng
Người Cho mãi thênh thang với đất
trời
Là em là em là em
thế Là em là em là em
đấy
Một mùa chín hết cả mười
năm Mười năm rồi sẽ chín trăm
năm
Anh nâu giữa phía trời trong vắt
Mắt có còn nâu màu trong
vắt
Quây những rêu xưa lót chỗ
nằm Khỏi bóng rêu xưa vướng chỗ
nằm
Rồi bữa em đi thu ở
lại Rồi bữa em về thu có
tới
Có còn man mác thế nữa
không Vẫn còn man mác suối tóc
mây
Và em như cả mùa thu
ấy Bao nhiêu lá đổ màu sương
khói
Qua giữa đời anh quặn thắt
dòng Còn bóng ai xưa in dấu
giày
Một dòng thu nữa và thu
nữa Một dòng thu nữa và thu
nữa
Vẫn chiếc lá anh nẻo muộn
màng Lá kia ai đã ngắt đầu
cành
Có lẽ muôn đời thu là
cội Cội vẫn muôn đời thu ứa
nhựa
Để muôn đời anh phải đa
mang Lá rụng về đâu mấy tuổi
xanh?
Rồi bữa em đi thu ở
lại Rồi bữa em về thu có
lại
Phía trước con đường phía trước
em Phía trước con đường quá bập
bềnh
Vẫn anh chiếc lá màu hoang ngại
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Rụng phía không em phía không
quên Thổi giữa vô cùng với mông
mênh
(Không rõ tác
giả) Đặng Hà My (họa
lại)
mới Hạnh phúc sáng ngời Danh. Vũ Lập