Em sẽ bỏ đi dù ở đây đang yên tĩnh
Xếp hành trang trần một gánh vai suông
Đóng đông chìm trong đáy hồ tịch mịch
Chốt gió thu khỏi luẩn quẩn vấn vương
Sẽ đứng dậy dù ở đây thanh bình thế
Có mái nhà che cả cánh quạ đen
Con mèo ngoan... rừ rừ rên khe khẽ
Đoá dại khờ ngồi đội nón bình yên
Đứng dậy để lại nhìn nhân thế
Chớp mi cong uẩn góc tím chân trời
Khoé khổ hạnh nâu một vùng môi vẽ
Vốc thiên thu hồng vóc xõa lưng ngàn
Anh bay trắng bao nhiêu đường hải tận
Sải miền em xanh tóc bạc ngược dòng
Phù du chảy trong tiêu dao lạc vận
Lũ sẻ buồn nhợt cánh vớt nắng vàng.
Em đứng dậy... lại mơ chiều yên tĩnh
07.2011 ĐặngHMy
Bốn mươi năm
Một chiều tóc bạ..
Bốn mươi năm
Một chiều tóc bạc
Anh buổi nào còn xanh như câu hát
Ký ức nhập vào
Ngày xa...
Đúng ko HAMY ?!!!
Gửi hồn thơ trinh nguyên với nụ Sen
Em sẽ hát câu ca nào lỡ hẹn
để nhuộm mình trong ngan ngát bình yên...