(tranh của cố họa sĩ Lưu Công Nhân)
http://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2011/09/07/nhien-s%c6%a1-em/
Vâng, em vẫn vậy thôi.
Như đoá hoa vùng vằng trong bốn mùa nhan sắc, lộng lẫy gót son kéo từng tháng ngày lê trong một phiên giới buồn.
Em đi ngang qua bao vùng sách mõ, em bay vào vùng hồng hoang thẩm niệm mái ngói Phủ Tây Hồ.
Phiên chợ tình hoang nhạt
chiếc kén tình chỏng chơ
hư hao một trảng cỏ hoa thăm thẳm vàng giấc liêu phai
Bờ vai trần lật theo vết trinh nguyên, trinh nguyên như đoá sen nõn nường dẫu phải trầm mình dưới sóng
Bùn vương hắt lên nâu chát vùng hồ, đoá vẫn hoài mong ngày trỗi dậy từ trằn trọc vòm lá mờ mờ sương giăng
Để ngó ló chầu văn trong ngần
Để ru ca điệu ngân hồ với cung trầm của vỗ
Mông mênh của sóng
Kỳ diệu của đóa.
Đóa ơi!
Đoá của mặt trời
Đoá của mặt người
Chén ngọc không ướm đúng bờ môi người Quân tử?
Xin đập vỡ chén!
Mang vàng ngọc châu báu thà đổi lấy nỗi buồn đồng đen, để thấy con trâu vàng lạc mẹ lồng từ phương Bắc tìm về cội nguồn lục lạc gõ phím đền đài
Tịch dương
Đáy hồ soi cả trần gian bên đầy bên vơi chưa thấu hết lòng hồ căng chật.
Heo may về vuốt trên mắt môi Em thắm mùa mật ngọt
Liếm trên lườn gió rụng đầy Anh!
Nên gót kiêu dù nát cũng đâu cần ướm lòng tiểu tử
Nên trăng ngà dù vỡ cũng cần chi lọng xám mây che
Em lồng lộng trong nhiên sơ, kéo kén ủ một riêng tư ấp ôm tà hồng cẩm lụa
Bờ trăng còn uốn cầu kiều, bến Tràng An vẫn lung linh tỏa sáng góc rêu Anh
Còn duyên còn nợ
Còn ba mươi sáu phố phường đẫm hồn Linh Lang hú gọi năm cửa ô Trấn Vũ
Em còn nguyên vẹn vùng hương lửa hoá thân trong chiếc trâm bạc rớt bên biển ngọc
Đoá ơi
Mầu mầu
ẩn ẩn
Gót tiên cô tím biếc loang loang ngây dại
Cánh đồng em nghiêng hết phía Nguyên lai
Anh
Chim Bói Cá trăm năm trên cọc nhọn
Em
Họa Mi ngàn năm đỉnh sóng ngậm nụ thiên đường
Nhiên sơ, nhiên sơ
Đóa của mặt trời
Đoá của mặt người
Đoá ơi!
Đặng Hà My 05.09.2011
http://nhathonguyentrongtao.wordpress.com/2011/09/07/nhien-s%c6%a1-em/
Vâng, em vẫn vậy thôi.
Như đoá hoa vùng vằng trong bốn mùa nhan sắc, lộng lẫy gót son kéo từng tháng ngày lê trong một phiên giới buồn.
Em đi ngang qua bao vùng sách mõ, em bay vào vùng hồng hoang thẩm niệm mái ngói Phủ Tây Hồ.
Phiên chợ tình hoang nhạt
chiếc kén tình chỏng chơ
hư hao một trảng cỏ hoa thăm thẳm vàng giấc liêu phai
Bờ vai trần lật theo vết trinh nguyên, trinh nguyên như đoá sen nõn nường dẫu phải trầm mình dưới sóng
Bùn vương hắt lên nâu chát vùng hồ, đoá vẫn hoài mong ngày trỗi dậy từ trằn trọc vòm lá mờ mờ sương giăng
Để ngó ló chầu văn trong ngần
Để ru ca điệu ngân hồ với cung trầm của vỗ
Mông mênh của sóng
Kỳ diệu của đóa.
Đóa ơi!
Đoá của mặt trời
Đoá của mặt người
Chén ngọc không ướm đúng bờ môi người Quân tử?
Xin đập vỡ chén!
Mang vàng ngọc châu báu thà đổi lấy nỗi buồn đồng đen, để thấy con trâu vàng lạc mẹ lồng từ phương Bắc tìm về cội nguồn lục lạc gõ phím đền đài
Tịch dương
Đáy hồ soi cả trần gian bên đầy bên vơi chưa thấu hết lòng hồ căng chật.
Heo may về vuốt trên mắt môi Em thắm mùa mật ngọt
Liếm trên lườn gió rụng đầy Anh!
Nên gót kiêu dù nát cũng đâu cần ướm lòng tiểu tử
Nên trăng ngà dù vỡ cũng cần chi lọng xám mây che
Em lồng lộng trong nhiên sơ, kéo kén ủ một riêng tư ấp ôm tà hồng cẩm lụa
Bờ trăng còn uốn cầu kiều, bến Tràng An vẫn lung linh tỏa sáng góc rêu Anh
Còn duyên còn nợ
Còn ba mươi sáu phố phường đẫm hồn Linh Lang hú gọi năm cửa ô Trấn Vũ
Em còn nguyên vẹn vùng hương lửa hoá thân trong chiếc trâm bạc rớt bên biển ngọc
Đoá ơi
Mầu mầu
ẩn ẩn
Gót tiên cô tím biếc loang loang ngây dại
Cánh đồng em nghiêng hết phía Nguyên lai
Anh
Chim Bói Cá trăm năm trên cọc nhọn
Em
Họa Mi ngàn năm đỉnh sóng ngậm nụ thiên đường
Nhiên sơ, nhiên sơ
Đóa của mặt trời
Đoá của mặt người
Đoá ơi!
Đặng Hà My 05.09.2011
Sang nhà chị. Thấy đầy chim lóc chóc mà cấm có tiếng véo von. Nhặt mục kỉnh nhòm kỹ : Hóa ra vì toàn chim bé tẹo. Chim gầy. Chim cò..
Sang nhà chị. Thấy đầy chim lóc chóc mà cấm có tiếng véo von. Nhặt mục kỉnh nhòm kỹ : Hóa ra vì toàn chim bé tẹo. Chim gầy. Chim còi. Chim thì tong teo. Chim thì tướp xơ mướp. Toàn là chim cứng tuổi phải vịn gậy, que mới lần sờ cúc cắc ................
Thảo nào chị My cứ một mực : " Em , em chọn chim khác cơ " !!!
Càng đi, càng nhớ quê nhà
Phùm tương, chĩnh mắm, vại cà ,hàng cau
Múc tương giuộc nứa vục sâu
Đậy phùm bù hụp dãi dầu nắng ..
Càng đi, càng nhớ quê nhà
Phùm tương, chĩnh mắm, vại cà ,hàng cau
Múc tương giuộc nứa vục sâu
Đậy phùm bù hụp dãi dầu nắng mưa
Mẹ thường kể chuyện ngày xưa
Cơm quê chỉ lấy rau dưa làm đầu
Tép đồng mắm ngẫu ngon lâu
Cà giòn , cơm dẻo , canh bầu, tôm rong
Tép kim , cân cấn, đòng đong
Đem kho rau sắn ngon không ai ngờ
Rô ron , săn sắt, cá cờ
Đem về thả bể lượn lờ nước trong
Chuối xanh bạn với gà đồng
Ốc nhồi , ốc vặn bạn cùng khế chua
Dọc tươi mà nấu canh cua
Cá trê mà nấu canh dưa tuyệt trần
Mới nghe nói đã thèm ăn
Vị quê dường đã thấm dần, ngấm sâu
Nên dù ta có đi đâu
Đắng cay ai có qua cầu mới hay
Ước sao sống lại những ngày
Tuổi thơ, trong trắng ,thơ ngây ,dại khờ
Xa quê ai cũng mong chờ
Yêu quê ai cũng ước mơ trở về
Nỗi niềm vương vấn hồn quê
Buồn vui chia sẻ giãi dề hôm nay
Càng yêu, càng quí những ngày
Càng thương, càng nhớ bạn thầy khi xưa
Tiếng gà eo óc ban trưa
Tiếng chuông chùa vẳng xa đưa bồi hồi.
DIZIKIMI
Bài này tôi đã đọc trong hội thơ LỤC BÁT vừa rồi. Em nghe tạm nhé. Những món ăn cũng nhiên sơ lắm.Không biết em có thích không?
Chén ngọc không ướm đúng bờ môi người Quân tử. Em đập vỡ chén!
Vậy là rõ cả rồi đấy nhé!
Đóa ơi! Đóa ơi
Thê thảm Đóa rồi
Đóa ơi! Đóa ơi!
" Ngoài đời em không chọc ai, chỉ bị người khác chọc "
Cười đến chit vì chị thôi, Hà My ạ. Quái quá thể !
..
" Ngoài đời em không chọc ai, chỉ bị người khác chọc "
Cười đến chit vì chị thôi, Hà My ạ. Quái quá thể !
Cuộc sống nội tâm phong phú. Khác hẳn với cái tung tẩy, phù hoa và rặt thương trường.
Hay đọc thơ chị. Thích vẻ hào hoa, lơi lả nhưng trang nghiêm và tĩnh lặng ấy.
Những nỗi buồn vương lại ......... cứ trầm mặc , cứ phảng phất và xa xăm một cõi ....... để rồi
Lấp lánh và dịu dàng. Dịu dàng ................ kiêu hãnh .....................
Thơ. Người thơ. Hà Nội . Là như thế !
Nhưng không phải tất cả đâu nhé. Một số bài vì ngẫu hứng, nhanh vui nên thành dễ đấy .
Ô li vơ tuýt ...... Còi !
Hi Hi. Nhà chị nhiều chim muông, cá mú quá. Lạ nghê !
Hỡi nữ sĩ, nàng là tiên giáng xuống cái trần ai đầy dang dở này