Những gợn sóng sông Seine Lắc lư hoàng hôn màu rượu chát
Em đa tình
hay Paris đa tình?
Chiều quấn lên tháp Eiffel chiếc váy hời hời
Chiếc váy lơi lơi
Xéo tà huyết dụ
Bờ môi thắm đỏ
Em uống hết rồi
Em ngất ngây rồi
Em lả mềm rồi
Sao chỉ còn có thế ta ơi?
Giọt nắng trần truồng Lõa lồ cung điện
Giọt nắng lạnh lùng
Trắng phơi vương miện
Giọt nắng trằn mình
Nhuốm tượng Quân vương
Chiều hè Paris
Loang mầu rượu chát
Paris 25.04.2011
ĐặngHMy
cao"nữa ! Còn nắng thì "trần truồng",cung điện thì" lõa lồ".Thủ đô hoa
lệ..
cao"nữa ! Còn nắng thì "trần truồng",cung điện thì" lõa lồ".Thủ đô hoa
lệ Paris dưới con mắt "nhà thơ"xem ra cũng lạ đấy nhỉ?Tôi chưa đến Paris
bao giờ nhưng cũng từng ngắm ánh bình minh , ánh hoàng hôn ,ánh nắng
ban trưa ở một vài nước châu Âu cả trong thực tế cả trong phim ảnh thậm
chí còn chụp ảnh mà không hình dung được thế nào là "giọt nắng trần
truồng" . Cả con người và cả thiên nhiên đôi khi cũng có nhu cầu" khỏa
thân" nhỉ? Nhưng giữa ban ngày ban mặt ở thủ đô hoa lệ phơi bày như thế
phỏng có đẹp một cách sang trọng không nhỉ?
Cách đây hàng thập kỷ Hà Mặc Tử khi tả ánh trăng ông viết:"Ô kia bóng
nguyệt trần truồng tắm/Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe"(Bẽn lẽn). Thật dễ
hình dung và không có gì dung tục.Em có thể nói rõ thêm về cái "giọt
nắng trần truồng"và cái" lõa lồ"của cung điện ở thủ đô hoa lệ Paris kia
chăng?
Váy xinh, nhưng không xinh bằng nụ cười xinh.
Pari gợi nhiều cảm xúc quá.
Không biết bao giờ em mới được ngắm :Giot nắng trần truồng ,lõa lồ cung điện đây!
Đố kị quá