Hay là thôi không viết
Hay là thôi không nghe
Dù tim mình vẫn thế
Dù nghiệp vẫn theo về?
Bên từng cung từng phím
Gõ tựa hồ chiêm bao
Đường vào thơ phong kín
Nẻo hồn còn chênh chao
Ngày qua ngày bịn rịn
Đêm chếch vầng trăng cao
Trang lật trang níu kéo
Phím dâng hương ngọt ngào
Hé chữ thầm bên song
Chải từng câu từng dòng
Thấy thiên trường địa cữu
Xõa bồng bềnh hư không
Thấy một trời mông lung
Thấy một màu phai bạc
Thấy một mình biếng nhác
Vu vơ với vô cùng
Hay là thôi cứ viết
Hay là thôi cứ nghe
Bởi tim mình là thế
Bởi nghiệp cứ theo về
Bên từng cung từng phím
Gõ tận cùng đam mê
Đường nào không phong kín
Đường nào không não nề
Chấp chi ngày bịn rịn
Sá gì mùa mênh mang
Gánh lên hay đặt xuống
Tự tâm ta nhẹ nhàng
Đâu cần ai da diết
Đâu cần ai tung hê
Tự mình ta ta biết
Nơi đâu cõi thơ về
Không có chàng họ Chí
Bát cháo hành ta ăn
Mơ rừng kia cứ hái
Cửa chùa đâu ăn năn
Và có gió có trăng
Có hồng hồng tuyết tuyết
Có vầng sương đẫm nguyệt
Cả thiên thu là rằm
Bên từng cung từng phím
Cứ gõ vào trăm năm
Cho dù đường phong kín
Sá chi chuyện nhọc nhằn
Gánh lên hay đặt xuống
Nặng nhẹ bởi tùy duyên
Gặp nhau nơi khung chữ
Kiếp trước chung một thuyền
Mặn nhạt cũng tri âm
Níu xa để làm gần
Ba vạn ngày là mấy
Quen lạ đều người thân
Cảm ơn bạn, ơn trời…
Cảm ơn người ơn chữ
Cảm ơn câu ơn tứ
Xin tặng nụ hôn đời.
15.06.2011
Đặng Hà My
Mây đen
Gió thốc
Chớp ầm
Mưa đổ…
Những vần thơ
Vuốt mặt
Bước về phía trước.
Đường đi tớ..
Mây đen
Gió thốc
Chớp ầm
Mưa đổ…
Những vần thơ
Vuốt mặt
Bước về phía trước.
Đường đi tới
Đâu chỉ có hoa thơm
Đâu chỉ có trái chín
Đâu chỉ là dòng suối ngọt ngào róc rách chảy quanh
Đường đi tới
Là những gập ghềnh
Những cánh rừng âm u
Khúc mắc
Chập chờn ánh ma trơi
Dù vậy
Em ơi
Những vần thơ long đong
Hãy luôn bước tới
Về phía mình
Phía trái tim lòng.
Đinh Phương
Lâu không gặp,chúc Ha Mi vui khỏe!
Cũng yêu, có phải mơ ngày không em ?
Em thích câu này và thích đọc blog của chị. Tươi mát và trong lành.
Chúc chị nhiều niềm vui.
Là Em
Em không là tia nắng Đến bên anh nhạt nhòa..
Là Em
Em không là tia nắng Đến bên anh nhạt nhòa Em không là ngõ vắng Để rơi những cánh hoa
Em không là dòng sông Theo mây trời phiêu lãng Dừng lại khoảng hư không Chẳng ai mà bầu bạn...
Là em ngày xưa đó Gom nhặt từng câu thơ Kết tình yêu bé nhỏ Cho đầy thuở mộng mơ
Là em, với hôm nay Yêu anh mà chẳng nói Sâu tận khóe mi cay Niềm riêng anh nào hỏi?
Mưa rơi phủ giăng trời Anh nói mưa thật đẹp Như mắt em buông lơi Nhìn vần thơ anh chép.
Thơ anh buồn muốn khóc Anh bảo em nhẹ lòng Thôi xin em đừng đọc Kẻo lệ phai má hồng...
Anh vẫn thương em lắm Anh vẫn mến em nhiều Nhưng anh thương, anh mến Đâu phải là anh yêu?
Trái tim hờ hững đó Bao giờ ghé bến đây Theo mãi hoa lá cỏ Để buốt lạnh vai gầy.
Em chẳng đâu mộng mơ Một tình yêu bất diệt Chỉ mảnh tình bơ vơ Bên câu thơ anh viết
Là em! Chỉ em thôi Bên anh ngày nắng tắt Cho đêm lạnh lẽo trôi Một nụ cười héo hắt
Là em! Là chính em Yêu anh, yêu nhiều lắm Là em! Vẫn là em Cô đơn trong say đắm Nguyễn Hải
Sáng ,trưa, chiều
Năm...
Một ngày từng bước đi , miệng nói nhỏ :Giá như !
Đời mỗi người là vậy.Rút cục là thế nên thế và có thể thế..
Viết thôi. Sao không viết
Em băn khoăn nỗi gì
Khi con tim thúc giục
Thì em cứ viết đi .
Lời khen ,lời thị phi
Em nên nghe tất cả
Em sẽ sàng lọc ra
Lời thực , lời dối trá
“Chê đúng mình là Thầy
Khen đúng mình là bạn
Khen sai là kẻ thù “
Nếu nghe thì gặp hạn
Đường thơ rộng thênh thang
Có khi nào phong kín
Hãy mở lòng đi em
Có gì mà bịn rịn
Gío ,trăng ,sao bát ngát
Có riêng của ai đâu
Với ta như bạn hữu
Trải niềm vui, nỗi sầu
Trước hết viết cho mình
Sau tâm tình với bạn
Yêu người,yêu mình hơn
Thấy đời không đáng chán
Đời ước có một người
Nghĩ đến là thấy vui
Thấy lòng mình yên ả
Muốn chia sẻ ngọt bùi
Đàn ông đâu cần chỉ
Tìm vợ và người tình
Suốt đời tìm bóng hình
Một hồng nhan tri kỷ
Có ai hay không nhỉ
Lời em và lời tôi
Những băn khoăn. suy nghĩ
Dành cho Thơ với Đời ?
* Lời của Lão tử DIZIKIMI
Đắng cay rồi dịu lại
Một chặng đường em Qua
Bao chặng đường em tới
Xin bàn chân đừng mỏi
Xin nướ..
Đắng cay rồi dịu lại
Một chặng đường em Qua
Bao chặng đường em tới
Xin bàn chân đừng mỏi
Xin nước mắt đừng rơi
Có hồn người trong mộ
Mỉm cười cùng em tôi !