Mầm trăng nhú
Vòm lá đêm trằn trọc
Sương giăng giăng
Phố khóc
Phố nhớ
Phố gọi hồn
Lưu lạc cửa ô
Đóa sen trắng trầm mình dưới sóng
Phố nhớ
Phố khóc
Phố gọi hồn
Tan nát Tây Hồ
Mầm trăng nhú
Hoang hoang vệt màu ngây dại
Em khóc
Em nhớ
Em gọi người
Em gọi mình
Em gọi Phái
Phái ơi!
ĐặngHMy 21.08.2011
Anh
Lời phê phán đó hình
thành từ xưa
Người chê bảo thế gọi
bừa
Người khen bảo gọi
thế chưa là gì..
Anh
Lời phê phán đó hình
thành từ xưa
Người chê bảo thế gọi
bừa
Người khen bảo gọi
thế chưa là gì
Riêng Phái chẳng phải nghĩ suy
Gọi Phái hay phố có
gì khác đâu
Phố xưa nhập Phái từ
lâu
Phái ơi! Tiếng gọi
thẳm sâu tâm hồn
“Dấu xưa ,xe
ngựa...”có còn?
Gọi lên mong để nỗi
buồn thoát ra
Hữu tình Bà huyện gặp
ta
Chắc em cũng muốn là
Bà Thanh Quan?
Còn bao nhiêu chuyện
cần bàn...
Anh
Lời phê phán đó hình
thành từ xưa
Người chê bảo thế gọi
bừa
Người khen bảo gọi
thế chưa là gì
Riê..
Anh
Lời phê phán đó hình
thành từ xưa
Người chê bảo thế gọi
bừa
Người khen bảo gọi
thế chưa là gì
Riêng Phái chẳng phải nghĩ suy
Gọi Phái hay phố có
gì khác đâu
Phố xưa nhập Phái từ
lâu
Phái ơi! Tiếng gọi
thẳm sâu tâm hồn
“Bóng xưa ,xe
ngựa...”cội nguồn
Gọi lên mong để nỗi
buồn thoát ra
Hữu tình Bà huyện gặp
ta
Chắc em cũng muốn là
Bà Thanh quan?
Còn bao nhiêu chuyện
cần bàn...
thấy em viết thơ hay quá, anh chỉ biết dịch mấy bài hát Nga cho vui thôi. Bạn
trai anh là hoạ sĩ giáo viên trường ĐH mỹ thuật Hà nội, ngày xưa n..
thấy em viết thơ hay quá, anh chỉ biết dịch mấy bài hát Nga cho vui thôi. Bạn
trai anh là hoạ sĩ giáo viên trường ĐH mỹ thuật Hà nội, ngày xưa nó đến Kiev hay anh đến Matxcơva
nó hay dẫn đi các viện bảo tàng, giải thích cho từng bức tranh và hoàn cảnh ra đời.
Anh không biết vẽ vời chi hết, nhưng nghe tên những hoạ sĩ nổi tiếng thì biết. Anh
mạn phép viết vài câu nhé:
Phái ơi chừ ở chốn nào,
Hà My đang gọi Phái vào bình
thơ.
Cái khu phố cổ ngày xưa,
Cọ, sơn Phái vẽ bây giờ còn
đây.
Tần ngần dạo bước hồ Tây,
Hà My đã thả xuống đầy thuyền
thơ.
Phái đi xa từ bao giờ…
Nghe Hà My gọi nhớ về Phái ơi!
(Minh Nguyệt góp
vui)
Nghiêm cẩn trước một Bùi Xuân Phái cũng là điều đáng làm và đáng quý, nhưng cái thành tâm mới đáng trân trọng hơn.
Nhưng suy cho cùng thì mỗi người đều có cách suy nghĩ riêng của mình, miễn sự thành tâm và mên mộ dành cho người họa sĩ tài hoa của chúng ta bằng tất cả tấm lòng. "Phái ơi" của HM nghe cũng da diết lắm, chúng ta hà cớ gì phải theo cái rào lối thông thường mà không chia sẽ bài thơ kia.
"Năm ngoái em có bài Phá..
"Năm ngoái em có bài Phái Phố, em cũng gọi "Phái ơi, phố có còn xưa...", em bị chửi quá trời luôn. Có mấy người mail chửi em mất dạy, vô học, dám gọi ông Phái ngang như vậy. Có tên còn xưng cháu nội ông Phái vào yêu cầu hủy ngay bài thơ, hihi...Em ko hiểu người ta đọc thơ, cảm thơ đến trình độ nào nữa chị ạ! Đến cả lucbat.com lúc đăng lên ko dám giữ nguyên tiêu đề Phái phố, ,mà đổi thành phố Phái! "
Trăng
nhú
vú
nõn cau
phố
hẹp
đèn
lu ,
người
đi lạc buớc về
liêu
xiêu
biết về
đâu?
..
Trăng
nhú
vú
nõn cau
phố
hẹp
đèn
lu ,
người
đi lạc buớc về
liêu
xiêu
biết về
đâu?
Ai
khóc
giọt
nước mắt
lăn
như h òn sỏi nhỏ
lẳng
l ặ ng rơi xuống
đêm gió Tây hồ
Tôi
lại nhớ
gặp
anh ngày an h lặng tiếng
chấm
ngón tay vào ly rượu đắng
anh
vẽ
lên
mặt bàn
một
mầu trắng
Mầu
phố Phái
trắng
hết lòng
như
mây trắng ,
bay
xa.
ND
(đọc phố Phái, chợt nhớ) 8/2011
Đội mồ mà dậy nghe người gọi ông
Chán cho thế sự chơi ngông
Làm dân Châu Á nên lòng quặn..
Đội mồ mà dậy nghe người gọi ông
Chán cho thế sự chơi ngông
Làm dân Châu Á nên lòng quặn đau
Mai sau nếu có mai sau
Đừng hờ cụt lủn tên nhau...Mà buồn !
Thế còn thằng a ngại thì thằng a ngại,có hỏng thằng tây nào đâu...thơ văn ấy mà,gọi vậy có sao đâu...
Khi nào thì em của a mò mẫm vào VT đây