hơ hớ, bác nào mất con tinh thần đến mà nhận nhé! Tớ
lại qủa phần dưới rồi đới
Sáng nay, mở một cái comment ẩn ra, thấy một bài thơ đề : tặng ĐHàMy. Ngó Blog; tên là số 0 tròn hơn mặt "giăng", chú Cuội nào thế nhỉ? mà cũng chỉ có 1 bài duy nhất trong "lốc"! Hi hi, bác nào ờ đâu thì lòi mặt ra mà nhận thơ nhé, không là tớ mang sung công qũi đấy! Đây, trình làng:
Và em như cả mùa thu ấy
Và em như cả mùa thu ấy
Để anh thành một chiếc lá rơi
Và em như cả mùa thu ấy
Vàng mãi trong anh một quảng người
Là em là em là em thế
Một mùa chín hết cả mười năm
Anh nâu giữa phía trời trong vắt
Quây những rêu xưa lót chỗ nằm
Rồi bữa em đi thu ở lại
Có còn man mác thế nữa không
Và em như cả mùa thu ấy
Qua giữa đời anh quặn thắt dòng
Một dòng thu nữa và thu nữa
Vẫn chiếc lá anh nẻo muộn màng
Có lẽ muôn đời thu là cội
Để muôn đời anh phải đa mang
Rồi bữa em đi thu ở lại
Phía trước con đường phía trước em
Vẫn anh chiếc lá màu hoang ngại
Rụng phía không em phía không quên
Là em là em là em thế
Nhen lửa mùa anh một cõi riêng
Rồi bữa sẽ rũ tàn dâu bể
Ước một màu thu trên mộ nghiêng
Và em như cả mùa thu ấy
Để bồng bềnh anh lá nhẹ hều
Rồi bữa em đi thu ở lại
Dợn phía nỗi buồn sóng trong veo
Và em như cả mùa thu ấy
Cho cả mùa anh ngóng buông theo.
Chờ người nhận...17.08.2011
Đêm qua, mất ngủ quá, truy tìm thủ phạm, chưa thấy có dấu hiệu giả nhời trong cái còm ẩn kia, thôi, lại quả một phát xem thế nào, hi hi:
Và em cũng như mùa thu ấy
Cùng anh với những chiếc lá rơi
Cho màu nhung lụa dâng câu hát
Cho mãi thênh thang với đất trời
Là em là em là em đấy
Mười năm rồi sẽ chín trăm năm
Mắt có còn nâu màu trong vắt
Khỏi bóng rêu xưa vướng chỗ nằm
Rồi bữa em về thu có lại
Có còn man mác suối tóc bay
Bao nhiêu lá đổ màu sương khói
Còn bóng ai xưa in lối này
Một dòng thu nữa và thu nữa
Cũng chiếc lá em nhuốm đầu cành
Vẫn biết muôn đời thu là cội
Nhưng rụng về đâu mấy tuổi xanh
Rồi bữa em về thu có lại
Phía trước con đường quá bập bềnh
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Thổi giữa vô cùng với mông mênh
Là em là em là em đấy
Nhen nửa mùa yêu cho cõi riêng
Mai này đông đến và tuyết rũ
Cho một long lanh trong ảo huyền
Và em gom hết mùa thu ấy
Cho mình màu nhớ cõi xa xăm
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Ở giữa hoang vu thổi muộn mằn
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Chín một niềm riêng tới ngàn năm
Đặng Hà My 3h sáng, 19.08.2011
Sáng nay, mở một cái comment ẩn ra, thấy một bài thơ đề : tặng ĐHàMy. Ngó Blog; tên là số 0 tròn hơn mặt "giăng", chú Cuội nào thế nhỉ? mà cũng chỉ có 1 bài duy nhất trong "lốc"! Hi hi, bác nào ờ đâu thì lòi mặt ra mà nhận thơ nhé, không là tớ mang sung công qũi đấy! Đây, trình làng:
Và em như cả mùa thu ấy
Và em như cả mùa thu ấy
Để anh thành một chiếc lá rơi
Và em như cả mùa thu ấy
Vàng mãi trong anh một quảng người
Là em là em là em thế
Một mùa chín hết cả mười năm
Anh nâu giữa phía trời trong vắt
Quây những rêu xưa lót chỗ nằm
Rồi bữa em đi thu ở lại
Có còn man mác thế nữa không
Và em như cả mùa thu ấy
Qua giữa đời anh quặn thắt dòng
Một dòng thu nữa và thu nữa
Vẫn chiếc lá anh nẻo muộn màng
Có lẽ muôn đời thu là cội
Để muôn đời anh phải đa mang
Rồi bữa em đi thu ở lại
Phía trước con đường phía trước em
Vẫn anh chiếc lá màu hoang ngại
Rụng phía không em phía không quên
Là em là em là em thế
Nhen lửa mùa anh một cõi riêng
Rồi bữa sẽ rũ tàn dâu bể
Ước một màu thu trên mộ nghiêng
Và em như cả mùa thu ấy
Để bồng bềnh anh lá nhẹ hều
Rồi bữa em đi thu ở lại
Dợn phía nỗi buồn sóng trong veo
Và em như cả mùa thu ấy
Cho cả mùa anh ngóng buông theo.
Chờ người nhận...17.08.2011
Đêm qua, mất ngủ quá, truy tìm thủ phạm, chưa thấy có dấu hiệu giả nhời trong cái còm ẩn kia, thôi, lại quả một phát xem thế nào, hi hi:
Và em cũng như mùa thu ấy
Cùng anh với những chiếc lá rơi
Cho màu nhung lụa dâng câu hát
Cho mãi thênh thang với đất trời
Là em là em là em đấy
Mười năm rồi sẽ chín trăm năm
Mắt có còn nâu màu trong vắt
Khỏi bóng rêu xưa vướng chỗ nằm
Rồi bữa em về thu có lại
Có còn man mác suối tóc bay
Bao nhiêu lá đổ màu sương khói
Còn bóng ai xưa in lối này
Một dòng thu nữa và thu nữa
Cũng chiếc lá em nhuốm đầu cành
Vẫn biết muôn đời thu là cội
Nhưng rụng về đâu mấy tuổi xanh
Rồi bữa em về thu có lại
Phía trước con đường quá bập bềnh
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Thổi giữa vô cùng với mông mênh
Là em là em là em đấy
Nhen nửa mùa yêu cho cõi riêng
Mai này đông đến và tuyết rũ
Cho một long lanh trong ảo huyền
Và em gom hết mùa thu ấy
Cho mình màu nhớ cõi xa xăm
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Ở giữa hoang vu thổi muộn mằn
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ
Chín một niềm riêng tới ngàn năm
Đặng Hà My 3h sáng, 19.08.2011
San ở Hannover từ giữa tuần,giờ mới vừa về tới cz.
Ơ, sa..
San ở Hannover từ giữa tuần,giờ mới vừa về tới cz.
Ơ, sao cứ thấy cô Việt Nam nào trắng tươi bông bưởi là ngó xem có phải HM k, mà cuối cùng chẳng thấy.
Chúc chị cuối tuần thật vui nhé .
P/s : Mắc công truy tìm thủ phạm . Trong khi một chồng đơn xin yêu thì ..
Chúc chị cuối tuần thật vui nhé .
P/s : Mắc công truy tìm thủ phạm . Trong khi một chồng đơn xin yêu thì để hứng bụi ........
Tuýt còi đó !!!
/ Dưới t..
/ Dưới trăng mờ thổn thức?/
Em không nghe rạo rực/
Hình ảnh người chinh phu/ Trong lòng người cô phụ?/
Em không nghe rừng thu/Lá thu kêu xào xạc
/ Con nai vàng ngơ ngác
/Đạp trên lá vàng khô. Xin lỗi bạn đọc và một lần nữa cảm ơn lãng tử!
Để Hớt điều tra lại xem, nếu quả thật thơ nài hắn tặng chị My thì chị ghi tên Hớt Êu vầu tác giả đới nhế, của chồng công vợ mà
"con nai vàng ngơ ngác, đạp trên lá vàng khô..." của Lưu Trọng Lư chứ nhỉ
HM cứ wánh giá tớ cao lên rồi đó
Đêm qua chỗ HM có mưa k? Ở đây mưa xuyên thủng mái nhà.
Ơ! Có mỗi bài thơ của mình mà sao nhiều người bình luận riêng thế nhỉ?
Chim kêu - vàng ảnh - vàng anh...
Không phải thơ anh - nên anh trở gót.
L..
Chim kêu - vàng ảnh - vàng anh...
Không phải thơ anh - nên anh trở gót.
Lá vàng rơi - mùa thu xót.
Nghe thoảng lời tình - thánh thót ngân nga.
tặng bạn.
Tạm thời nhận dư đới đã hia..hia... ko ai nhận thì là của Hớt, biết đâu tên Hớt bất hỉu mới hậu thế nhờ bài thơ nài
Và em như cả mùa thu ấy Cho cả mùa anh ngóng buông theo...