Nắng đậu về trên tóc
Lẩy bẩy màu mắt môi
Gió đậu về trên vai
Ngầy ngậy mùi da thịt
Tháng ba hây hẩy đồng trinh
Những nụ hoa anh đào
Đỏ đỏ hồng hồng
Rôm rả nhú ấm mùa tao ngộ
Em
Vần thơ còn bỏ ngỏ
Em
Tiễn đưa một nụ hôn
Sang phía bên kia suối nguồn
Em
Tiễn đưa một tia nhìn
Về lại trong đêm
Có thể vầng trăng khuya sẽ độ lượng
Soi rõ con đường
...Mòn vết tìm nhau ĐHMy31.03.2011
ba người cùng đồng hành với ta tất có người là thầy ta). Tôi ..
ba người cùng đồng hành với ta tất có người là thầy ta). Tôi cũng chỉ
là người đồng hành với em trong cái làng ảo này. Thấy hay thì khen ,
thấy dở thì chê chứ không khen rối rít hoặc chê hết nước hết cái .Còn
người nghe tiếp thu thế nào là quyền (có thể gọi là trình độ tiếp thu )của người ta.Tôi thấy "tam giác thơ"(NV,HM,VVH)khen nhau hơi bị nhiều. Tốt thôi, nhưng phải đúng và vừa phải nếu không nó có thể là "viên đạn bọc đường".
Tôi nói thế không biết có quá không song đây là lời nói thật. Nói thật
thì hay mất lòng. Tôi đã bị xóa khá nhiều com (kể cả bên nhà NV). Com
này thấy không thích hợp em cũng có thể xóa đi.Mong em mãi là rượu thơm trong vắt.Làm say Đời và làm say cả những người yêu thơ.
Ngọt ngào và đắng chát
Môi mềm nhoà với màu đêm
EM
Ngan ngát hương Sen
Ngai ngái mùi hoa dại
EM
Là trắng của Mây
Long lanh củ..
Ngọt ngào và đắng chát
Môi mềm nhoà với màu đêm
EM
Ngan ngát hương Sen
Ngai ngái mùi hoa dại
EM
Là trắng của Mây
Long lanh của giọt sương buổi sớm
Lạnh cứng của đá
Đỏ rực của mặt trời
Và xanh của cỏ...
Chỉ có vầng trăng kia mới tỏ
Em là ai ...?
He..he chị thử vài dòng xem có ra " thơ " không nhé . Thấy hai chị em khen nhau hoài , tham gia một chút cho vui vui.
Nắng đậu ngọn cỏ xanh
Cỏ giật mình mắc cỡ
Con nắng quay lưng vô tình bỏ lỡ
Cỏ non xanh rủ ngọn ủ ê chiều... Con đường Mòn vết tìm nhau...
Nắng đậu ngọn cỏ xanh
Cỏ giật mình mắc cỡ
Con nắng quay lưng vô tình bỏ lỡ
Cỏ non xanh rủ ngọn ủ ê chiều... Con đường Mòn vết tìm nhau... Ui, bi ai, bi ai! Mà có khi thấy rồi nhưng cứ quay lưng rồi lại quay quắt tìm nhau hà MMy?
Nhưng với Hmy anh vừa khen vừa mếu Vì đã là nhà thơ có cái riêng là nhất Nhưng ăn nhiều quá Sợ ! Em viết tản văn hay thế viết thêm đi cho anh đọc với !Em khỏe nhé mong gặp lại .(ghét nhỉ )
(Ah! Một mũi tên trúng hai chim! Cả hai nàng dạo này đều bộn tình, nào " sức mạnh của trăn rừng... cháy lê..
(Ah! Một mũi tên trúng hai chim! Cả hai nàng dạo này đều bộn tình, nào " sức mạnh của trăn rừng... cháy lên hừng hực, " " ứ hự ... cắn môi trời; rồi " ngât ngây mùi da thịt".... Nhiều chất xúc tác nên thơ ngùn ngụt!)
Cẩn thận các nhà khoa học tìm đến quy tội nguyên nhân động đất, sóng thần... đến bù chết tiền!