CÀ PHÊ CHIỀU YÊN PHỤ
Phố cũ
Quán xưa
Buổi chiều lơ đễnh
Quán xưa
Buổi chiều lơ đễnh
Nắng đã nhạt màu
Gió đã heo may
Lá đã lạnh gầy
Đường rộn ràng
Mà tựa hồ rêu phủ
Những nhành cây
Vẫy mỗi bước cay cay
Câu hát quen
Giọt cà phê thì lạ
Gió đã heo may
Lá đã lạnh gầy
Đường rộn ràng
Mà tựa hồ rêu phủ
Những nhành cây
Vẫy mỗi bước cay cay
Câu hát quen
Giọt cà phê thì lạ
mơ hồ
ti tách nhớ quên
Lá sen cuối mùa lay chân trời sóng vỡ
Soi xuống mặt hồ
Bóng đàn chim
Vỗ cánh về phương nao
Vẫn chưa nhạt hương
Một chiều hoa sữa
Phố gọi vào đêm
Từng ngọn gió lao xao
ti tách nhớ quên
Lá sen cuối mùa lay chân trời sóng vỡ
Soi xuống mặt hồ
Bóng đàn chim
Vỗ cánh về phương nao
Vẫn chưa nhạt hương
Một chiều hoa sữa
Phố gọi vào đêm
Từng ngọn gió lao xao
Tí tách cà phê
Nơi quán chiều Yên Phụ
Em cũng mơ hồ
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao...
Nơi quán chiều Yên Phụ
Em cũng mơ hồ
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao...
Hà nội 05.11.2010
Đặng Hà My
Gió đã heo may Lá đã lạnh gầy ...Vẫy mỗi bước cay cay ...Lá sen cuối mùa lay chân trời sóng vỡ Có một số chữ thừa Em à. Em xem lại có nên để những chữ màu đỏ không nhé:
Phố cũ Quán xưa Buổi chiều lơ đễnh
Nắng đã nhạt màu Gió đã heo may Lá đã lạnh gầy Đường rộn ràng Mà tựa hồ như rêu phủ Những nhành cây Vẫy mỗi bước cay cay Câu hát quen Giọt cà phê thì lạ Cứ mơ hồ Tý tách giữa nhớ quên Lá sen cuối mùa lay chân trời sóng vỡ Soi xuống mặt hồ Bóng đàn chim Vỗ cánh về phương nao Vẫn chưa nhạt hương Một chiều hoa sữa Phố gọi vào đêm Từng ngọn gió lao xao Tý tách cà phê Nơi quán chiều Yên Phụ Em cũng mơ hồ Quên Nhớ Giữa nôn nao...
giọt cà phê thì lạ
Cứ mơ hồ
Tí tách giữa nhớ quên "...
Em thẩn thơ lạc bước
Vào câu hát ngày xưa
Nỗi nhớ nào t..
giọt cà phê thì lạ
Cứ mơ hồ
Tí tách giữa nhớ quên "...
Em thẩn thơ lạc bước
Vào câu hát ngày xưa
Nỗi nhớ nào thủa trước
Lững thững vào cơn mê
Em đếm giọt cà phê
Tí tách rơi ...lãng đãng
Cà phê như giọt lệ
Đắng nỗi buồn bâng khuâng
" Tí tách cà phê
Nơi quán chiều yên phụ
Em cũng mơ hồ
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao..."
Em chẳng hiểu nổi mình ...
Tạm biệt , chúc em vui . Nhớ em nhiều nhé .
Yên Phụ - Tây Hồ
Thoảng lạnh heo may
Cà phê tý tách
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao....
Em cũng cà phê
Tý tách...đêm.....
Yên Phụ - Tây Hồ
Thoảng lạnh heo may
Cà phê tý tách
Quên
Nhớ
Giữa nôn nao....
Em cũng cà phê
Tý tách...đêm....
Mất ngủ....nôn nao....
Lo lắng!
Heyza, xì-trét nặng quá. Em sắp thành bà cô của Thị Nở rồi. Lại không dám vào nhà Hà My chơi nữa mất thôi. "Em đen gầy như một nhánh tre non. Lam lũ ấu thơ bước sang thời con gái. Cắm cúi đi qua thềm trăng mười bẩy. Chưa hết vụng về trong chuyện lược gương..."
Có bao giờ em kịp lắng nghe
Giữa bề bộn lo toan , vất vả
Tuyết cứ rơi không thể nào khác thế
Trong màu trắng mong manh kia có tiếng ..
Có bao giờ em kịp lắng nghe
Giữa bề bộn lo toan , vất vả
Tuyết cứ rơi không thể nào khác thế
Trong màu trắng mong manh kia có tiếng thì thầm
Đừng mơ đưa nhau về động hoa vàng
Cái cay nghiệt của kiếp người
vòng Kim Cô vẫn lạnh lùng
Cần chi câu chú !
Tim thì nghiêng mà đời căng sợi chỉ
Em xa !
Nghiêng một bóng xưa
Thăm thẳm Tây Hồ...
4/11/2010
Cái nắng phương này không níu được chân em
Thời gian tím..
Cái nắng phương này không níu được chân em
Thời gian tím màu cafe chầm chậm rơi từng giọt cuối
Cả cánh võng ven hồ
Cả hoang hoải sắc vàng của bờ hoa cúc dại
Có thêm được gì đâu
ngoài chút xao lòng !
Những con sóng cô đơn trên bãi giữa Sông Hồng
Gió tao tác tàu lá sen cuối thu nơi chân trời sóng vỡ
Hồ Tây nghiêng
hàng mi ngập bóng chiều cuối phố
Câu thơ nghiêng
Trái sấu rụng bên hè ...
Thưa rằng sen trắng Hồ Tây tên nàng.
Dù không ở động Hoa Vàng,
Cũng trong cõi mộng có nàng với ta.
Giá không cách tr..
Thưa rằng sen trắng Hồ Tây tên nàng.
Dù không ở động Hoa Vàng,
Cũng trong cõi mộng có nàng với ta.
Giá không cách trở sơn Hà
My cong, mắt biếc chắc là có nhau!
P/s: Cuối tuần vui vẻ nhé cô nương!
Em không phải là Tiên,
Ta vẫn ngỡ mình là Từ Thức.
Giữa bộn bề đường trần xuôi ngược.
Gặp Em, nửa thực, nửa mơ.
Địn..
Em không phải là Tiên,
Ta vẫn ngỡ mình là Từ Thức.
Giữa bộn bề đường trần xuôi ngược.
Gặp Em, nửa thực, nửa mơ.
Định mệnh khiến xui
Một thoáng tình cờ
Yêu Em
Khi chưa kịp định hình ký ức.
Không gian vô tình
Nhuốm màu siêu thực
Ngăn cách đôi bờ
Khát vọng nhịp cầu qua
Cận kề ngày chia xa
Anh giật mình xòe tay đếm vội
Em mấy lần bối rối?
Anh mấy lần ngẩn ngơ?
Anh quen Em qua những vần thơ
Biết Em từ những dòng thơ
Và hiểu Em như những lời thơ.
Nhưng tình yêu là thật. Không phải chỉ là giấc mơ!
Sài Gòn, 06/11/2010.
( Mà tựa hồ rêu phủ)
Những bàn tay
vẫy mỗi bước cay cay