Gương (*)
Tôi ở giữa cuộc đời
Bao la và chống chếnh
Không mong đợi tình yêu
Không tiếc thương tình
ái
Vỡ vụn tấm gương…
Bỗng một người lặng lẽ đến bên
Âm thầm nhặt từng mảnh vỡ
Ghép lại …
Tôi
chợt nhận ra gương mặt của đời
mình.
ĐHMy
Làm theo cụ
Thỉnh.
Tôi ở giữa mọi người
Muốn làm nhân trong quả
Tôi cười nói huyên thiên
Cả tin và nhẹ dạ
Bỗng một người lặng lẽ quay đi
để lại tấm lưng lạnh lùng cương quyết
Tôi bỗng nhận ra khoảng trống của đời mình Hữu Thỉnh
1982
giấc mộng không thành
Mải nghĩ về anh,
cái đêm trăng thanh đó!
Xao xuyến dặm
trường, nhặt từng cánh hoa rơi rụng
Xếp thành hình
trái tim, trong hy vọng chơi vơi!