Halle đã tắt hết những ngọn đèn
chiếu sáng, mọi người ổn định yên lặng chờ ca sĩ ra hát. Trong ánh đèn mờ ảo của
sân khấu hắt xuống, người ta vẫn có thể nhìn rõ mặt nhau.Bỗng một phụ nữ kéo va
li đi từ ngoài vào, trên đầu đội một chiếc mũ có gắn lông chim
theo kiểu quí –xờ-tộc .Mọi người lao xao và ngó theo: A, giám đốc thẩm mỹ
HP!
Tiếng vali lộc cộc theo chân người phụ nữ lên phía cánh gà .
Vài tiếng xôn xao :” Gần 60 rôi đấy, mà trông trẻ thế ”
…
Rồi MC bước ra giới thiệu hôm nay là một chương trình đặc biệt… (lần nào chả đặc biệt, vì ai chả thích hai chữ đó )
… Còn trong phòng chờ hát của ca sĩ .
Bà giám đốc TT thẩm mỹ HP bước vào, thực ra bà đến Đức từ hôm qua, ngủ tại khách sạn. Nhưng lần nào cũng đến sát giờ diễn mới kéo va ly tới. Mà bao giờ cũng thích đi cái lối ấy, nhất là trong khi mọi người đang chăm chú chờ tiết mục đầu tiên thì bà sẽ xuất hiện như một bông hoa vừa nở vậy .
Tôi biết, bà người rộng rãi, lần nào cũng tặng ít kinh phí gọi là “ tài trợ “. Và bà cũng sẽ ra điều kiện (tất nhiên rồi ), chỉ có điều lần này có vẻ bí mật lắm, bà kéo tôi ra một góc thì thào :
_ Hôm nay cho chị hát một bài
_Cái gì, chị đùa em đấy à? Tôi bật ra theo phản ứng
Thấy bà vẫn cười cười có vẻ thành thật lắm, tôi ngập ngừng giải thích :
-Từ xưa chị có hát đựơc đâu, bây giờ... gần U60 …
_ Chị hát được mà, em cứ để cho chị hát ! Giọng bà nài nỉ
_ Em sợ khán giả … Tôi băn khoăn
_ Sợ gì nào, chỉ một bài thôi
Thấy vẻ thành khẩn và háo hức trên nét mặt bà, tôi đành nhượng bộ :
_ Thế chị định hát bài gì ?
_ Bài em đi chùa Hương . Giọng bà nhẹ như tơ
_ Hả ? Tôi tròn mắt
_Thì chị vừa nói rồi đấy thôi .
Sao giọng bà êm ái thế, cương quyết thế. Tôi cũng không muốn hỏi thêm gì, vì sợ mình lại bị giật mình lần nữa, nếu bà cắt tài trợ thì có mà …
Biết chắc rằng chẳng bao giờ bà hát đầu tiên đâu, vì những người hát đầu tiên bao giờ cũng là những ca sĩ chưa thành danh lắm. Còn những ca sĩ có tên thì họ “chảnh “, bao giờ cũng hát vào lúc quan trọng nhất, đó là gần đến giờ giải lao họ mới xuất hiện, và bà sẽ xuất hiện vào giờ đó .
Ban nhạc dạo bài Em đi chùa Hương (của Nguyễn Nhược Pháp ). Bà yểu điệu bước ra trong bộ mini jupe (thay vì áo tứ thân có dải yếm đào ).Và trên đầu, chiếc mũ có gắn lông chim (thay cho chiếc nón quai thao ).
Sau ba lần bắt nhịp, thì bà bắt đầu vào được. Bà hát !
Bà hát say sưa …
Bình thường một bài chỉ quá lắm là 5 phút, bà hát đến 10 phút vẫn chưa kết thúc, ban nhạc ra hiệu Out. Lòng vòng mãi, bà không thoát ra nổi ... Cũng lại đến lần thứ ba, phải có một người ra dấu hiệu, bà mới dừng được lại .(Như giữa đường gặp chướng ngại vật người ta phải phanh gấp ! ) . Chậc...thôi cũng qua. Chả có gì trên đời mà không làm được nếu như có nhiệt huyết !
Tôi lẩm bẩm …
Tổng cộng là 15 phút cho một bài hát ngắn! Mọi người trong ban nhạc toát mồ hôi, còn tôi thì thở phào nhẹ nhõm. Tay mân mê chiếc phong bì tài trợ …
(Hôm vừa rồi xem Thúy Nga Paris by night, thấy bà ngồi cạnh diễn viên điện ảnh Đơn Dương, nghe nói họ mới cưới ).
HMy
Tiếng vali lộc cộc theo chân người phụ nữ lên phía cánh gà .
Vài tiếng xôn xao :” Gần 60 rôi đấy, mà trông trẻ thế ”
…
Rồi MC bước ra giới thiệu hôm nay là một chương trình đặc biệt… (lần nào chả đặc biệt, vì ai chả thích hai chữ đó )
… Còn trong phòng chờ hát của ca sĩ .
Bà giám đốc TT thẩm mỹ HP bước vào, thực ra bà đến Đức từ hôm qua, ngủ tại khách sạn. Nhưng lần nào cũng đến sát giờ diễn mới kéo va ly tới. Mà bao giờ cũng thích đi cái lối ấy, nhất là trong khi mọi người đang chăm chú chờ tiết mục đầu tiên thì bà sẽ xuất hiện như một bông hoa vừa nở vậy .
Tôi biết, bà người rộng rãi, lần nào cũng tặng ít kinh phí gọi là “ tài trợ “. Và bà cũng sẽ ra điều kiện (tất nhiên rồi ), chỉ có điều lần này có vẻ bí mật lắm, bà kéo tôi ra một góc thì thào :
_ Hôm nay cho chị hát một bài
_Cái gì, chị đùa em đấy à? Tôi bật ra theo phản ứng
Thấy bà vẫn cười cười có vẻ thành thật lắm, tôi ngập ngừng giải thích :
-Từ xưa chị có hát đựơc đâu, bây giờ... gần U60 …
_ Chị hát được mà, em cứ để cho chị hát ! Giọng bà nài nỉ
_ Em sợ khán giả … Tôi băn khoăn
_ Sợ gì nào, chỉ một bài thôi
Thấy vẻ thành khẩn và háo hức trên nét mặt bà, tôi đành nhượng bộ :
_ Thế chị định hát bài gì ?
_ Bài em đi chùa Hương . Giọng bà nhẹ như tơ
_ Hả ? Tôi tròn mắt
_Thì chị vừa nói rồi đấy thôi .
Sao giọng bà êm ái thế, cương quyết thế. Tôi cũng không muốn hỏi thêm gì, vì sợ mình lại bị giật mình lần nữa, nếu bà cắt tài trợ thì có mà …
Biết chắc rằng chẳng bao giờ bà hát đầu tiên đâu, vì những người hát đầu tiên bao giờ cũng là những ca sĩ chưa thành danh lắm. Còn những ca sĩ có tên thì họ “chảnh “, bao giờ cũng hát vào lúc quan trọng nhất, đó là gần đến giờ giải lao họ mới xuất hiện, và bà sẽ xuất hiện vào giờ đó .
Ban nhạc dạo bài Em đi chùa Hương (của Nguyễn Nhược Pháp ). Bà yểu điệu bước ra trong bộ mini jupe (thay vì áo tứ thân có dải yếm đào ).Và trên đầu, chiếc mũ có gắn lông chim (thay cho chiếc nón quai thao ).
Sau ba lần bắt nhịp, thì bà bắt đầu vào được. Bà hát !
Bà hát say sưa …
Bình thường một bài chỉ quá lắm là 5 phút, bà hát đến 10 phút vẫn chưa kết thúc, ban nhạc ra hiệu Out. Lòng vòng mãi, bà không thoát ra nổi ... Cũng lại đến lần thứ ba, phải có một người ra dấu hiệu, bà mới dừng được lại .(Như giữa đường gặp chướng ngại vật người ta phải phanh gấp ! ) . Chậc...thôi cũng qua. Chả có gì trên đời mà không làm được nếu như có nhiệt huyết !
Tôi lẩm bẩm …
Tổng cộng là 15 phút cho một bài hát ngắn! Mọi người trong ban nhạc toát mồ hôi, còn tôi thì thở phào nhẹ nhõm. Tay mân mê chiếc phong bì tài trợ …
(Hôm vừa rồi xem Thúy Nga Paris by night, thấy bà ngồi cạnh diễn viên điện ảnh Đơn Dương, nghe nói họ mới cưới ).
HMy
-
Đàm Xuân HoánHami tặng a bông hồng dù chỉ là hình tượng,a cảm động quá.có lẽ hami "yêu"bài thơ"hình như" phải ko-A đang buồn lại có người đẹp sẻ chia thật là hạnh phúc-Có lẽ mùa thu dẫu xa xôi nhưng vẫn còn !Trả lời nhận xét này
-
Người dùng Yahoo!Một truyện ngắn dí dỏm quá Hà Mi à! Lâu chưa được hát nay có thời cơ thì hát cho đã chứ hihi! Chúc Hà MI vui và hạnh phúc!Trả lời nhận xét này
-
Đàm Xuân Hoánthèm một lời của người xa xứ mà im quá.thế mà a nhờ bình một bài thơ của a chắc chả đcTrả lời nhận xét này
-
KIỀU ANH HƯƠNGEm đang tổng kết một giai đoạn "lịch sử" đấy à ? Mà tản văn em viết có vẻ cũng được đấy ! Chúc mừng !Trả lời nhận xét này
URL của bài này:
http://blog.yahoo.com/_3NNNCQBFXYABKAH5SIVMEEXZZM/articles/605349
http://blog.yahoo.com/_3NNNCQBFXYABKAH5SIVMEEXZZM/articles/605349