TƯỢNG TRẦN HƯNG ĐẠO
Bảnh mắt , bác Cú gọi cho mình ,bức xúc ,em xem cái thằng TN ,nó viết lung tung bôi xấu anh trên mạng .Tớ ,em biết rồi ,kệ nó đi ,anh là đàn anh ,anh chấp bọn ít tuổi hơn làm gì .Không được ,nó đang bêu xấu anh ! tớ : mạng ảo ,nó viết cho thỏa mãn thú tính của nó thôi,anh có biết hắn cũng cho em vào cuộc không , hắn cho tuổi em vút 1 phát lên bằng tuổi con mẹ Đỏ nào đó ,rồi thì còn bảo em với anh cặp kè với nhau ,mà anh và em có phải là rốn của vũ trụ đâu . Cú :nhưng nó xúc phạm anh .Tớ : có phải tên thật của mình đâu mà anh động lòng (thực ra vì tôn trọng bác ấy nên tớ gọi là Cú theo bút danh ,chứ tên cúng cơm của bác ấy còn lâu mới đẹp được như thế ) ,mà cái bác này người ta nói xấu mình cũng không thích ,người ta khen mình cũng không khoái ,kiểu như tình yêu đến anh không mong đợi gì ,tình yêu đi anh không hề hối tiếc ,chả lẽ lại là Two Systems ? Bác ta tranh thủ phân trần từ chuyện gi gỉ gì gi ,nào là tri thức ,nhận thức ,trí tuệ …sốt ruột ,tớ bảo : thôi ,cứ nghĩ thế này , ông trời của cụ Nguyển “ cho thanh cao mới được phần thanh cao „ ,mà em thì chả hiểu sâu sắc được bằng anh ,nhưng thấy hắn nhỏ hơn anh cả 2 thứ ,THANH thì chả có mà CAO cũng cỡ khoảng 7 gang tay cộng lại ,vậy là hắn đã thiệt hơn mình rồi ! Nghĩ bụng ,người ta vẫn gọi bác Cú là Spaghetti ( loại mì dài thuồn thuột cuả Ý ) , cười , thôi nhé ,chào bác ,em phải đi đây.
Cúp máy .Dạo này làm sao không biết , đi đâu cũng thấy cãi nhau ,cái máy tính hiền thế mà cũng thành công cụ để cãi ,cứ như 2 gái lấy chung một chồng , dở hơi , toàn chuyện giời ơi , mai lại thứ sáu ngày 13 ,chắc vận hạn luôn đi trước 1 ngày đây !
Thôi ,phải ra cửa hàng đã …
"Cười lên đi em ơi ,cười để giấu những giọt lệ rơi… "
- Anh hát cái của khỉ gì thế ? Tớ hỏi bác Minh .
Nghĩ, lão này có quái gì mà lệ rơi, ăn xã hội từ ngày sang Đức đến giờ, lại còn làm chui nữa, có tiền, có vợ đẹp như tiên, hôm qua mới trúng Lotto 300 Euro. Chắc xiên xỏ gì mình đây, mới sáng ra đã ám quẻ, được rồi, chờ đấy (trong đầu tớ lóe lên tia sáng như chuyện tình trước lúc rạng đông ) .
May quá, sáng nay, 4 người đến cùng lúc. Tớ nhìn bác ta rất quan trọng bảo, Anh phân công việc cho mọi người nhé .Hôm nay anh là sếp đấy. Bác Minh, “ Ok ".
Tớ chui vào WC, bụng dạ làm sao không biết … vớ được quyển “thế giới mới" hôm qua để trong đó, đọc ngốn ngấu . Đang đọc thì bác Minh gọi ời ời, em ra xem hộ anh cái vụ này . Vụ nào nữa đây, vội vàng chạy ra. Nhìn… mặt Irina thì căng thẳng như ngỗng rặn, mặt bà Insel thì đỏ gay (vì bà bị huyết áp cao). Hóa ra họ cãi nhau. Bác Minh đang đưa tay kéo căng xấp hàng ra phân tích cho Irina . “ so, so, ja …du machst so, ja… " (thế , thế nhé …mày làm thế, nhé .. ). Irina chả hiểu gì nhìn tớ cầu cứu, tớ cười rũ ra , mẹ tiên sư, chàng sang đây 30 năm, nàng Irina( người Nga ) thì ở Đức 15 năm , tổng tuyển cử là 45 tuổi, cả 2 HỌ trân trân nhìn tớ đang ngặt nghẽo, tức lắm , hừ, cái loại 8 năm !
Irina trách tớ : mày cười cái gì ? Tao đang sợ làm hỏng hàng của khách, Minh nó nói tao chả hiểu gì. Tớ : mày chỉ có cầm Euro là hiểu thôi, hôm nay chúng ta cố mà hiểu nhau, đừng có quen thói ỷ lại.
Bác Minh cau có nhấp nhổm định đi làm công việc của lão, tớ kéo áo bác ấy như kiểu quan họ định về mà em chưa cho về , hi… cười lên đi anh ơi.., hôm nay anh muốn truyền đạt kiểu gì thì truyền…Làm sao mọi người phải tự mà hiểu lấy, nếu làm hỏng hàng ráng chịu. Bà Insel đã cố gắng vắt bằng hết trí tuệ thông thái chính cống của người Đức nên hiểu nhanh hơn. Một lát, rồi cũng ai vào việc nấy. Chỉ có điều, đôi lúc bất chợt cặp mắt "đa tình" của tớ chót bậu vào Irina, là cô nàng đánh ngay ánh mắt mang hình viên đạn sang bác Minh, tay chỉ vào đầu xoáy một cái (ý là, mẹ nó, thằng ngu). Tớ tủm tỉm đến bên bác Minh ra điều thông cảm (nhưng thật sự là trả thù xong rồi nên tớ cũng toại nguyện). Tớ bảo, em thấy anh giỏi thật đấy, chậm hiểu như con Irina mà anh vẫn chỉ bảo cho nó đến nơi đến chốn. Chưa hết câu- lão táng ngay: mất mẹ 1 tiếng đồng hồ của anh,8 đồng bạc , em truyền đạt cho nó chỉ mất 10 phút mà anh nói mãi nó chẳng hiểu mẹ gì, con này ngu thật !.Tớ an ủi : nếu ai cũng khôn cả thì anh em mình đâu có cơ hội gần gũi nhau thế này.Bác lại gườm gườm nhìn tớ như tớ là bưởng trưởng ở bãi đào vàng …ừ , egal!
Mở máy, xem tin tức y tế của hãng, chuyển hoá đơn …
Lướt Web …chính trị thời sự, cãi nhau ỏm tỏi …Tỉ giá ngoại tệ …Biển Đông biển đỏ …Hoa hậu chân dài chân ngắn, ca sĩ kiện cáo …
Gớm! lại kiện, các bố các mẹ thi nhau kiện, mà toàn những dân lắm tiền kiện nhau. Chỉ nhìn ĐỂU một cái là thành chuyện, ( giống chuyện sáng nay tớ thù bác Minh thế..hơ ..hơ…). Đang có cuộc thi hoa hậu đấy! Ừ xem làm được gì cho dân cho nước nhể? Mười mẹ đăng quang thì 9 mẹ lấy chồng ngoại quốc.Chưa thấy có quốc gia nào trên thế giới lại cuồng nhiệt bóng đá và thi hoa hậu như ở nước mình ,chưa có quốc gia nào nhiều hoa hậu sính chồng ngoại như ca sĩ và hoa hậu Vnam .Nếu đời thứ nhất là chồng Vnam thì đời sau nhất định phải là anh Tây ,hoặc ngược lại .Mà kinh phí đâu ra lắm thế ! chỗ đáng rót thì các bố chả thèm rót , cứ nhè chỗ “ trũng „ ấy thi nhau rót vào , hi ,thời nào chả thế ,“chúa dấu vua yêu một cái này „!
Ờ mà các bác ơi ,xem lại tí , các em còn non tơ lắm, nên các bác chú ý đừng bắt bẻ quá. Nếu có trả lời giống em Mai Khôi trong một cuộc thi sắc đẹp là “Theo em đàn ông thế kỷ 21 cần phải có chỗ ĐỨNG và CỨNG chỗ đó !" thì đừng có buồn ….khổ thân cho các em ...
Cái cơ bản không phải là chỗ nào nhạy cảm hay không nhạy cảm ,mà chỗ nhạy cảm thật sự đang nằm chềnh ềnh ở ngoài biển Đông cơ .Nhưng hình như ngoài ấy sóng to quá ,thôi thì cứ ao nhà cho chắc ,vừa được ăn vừa được tắm chả sướng à ,các bác nhề .
Chiều ,cơm nước xong …Lại đêm rồi ,thời gian trôi như ma đuổi…
Từ nãy gõ gõ sai lung tung , hôm nay quên không tắt đèn chat ,mấy người bạn nhảy vào hỏi thăm , người hỏi câu này thì lại trả lời vào câu của người kia , đoảng quá… buồn ngủ rồi ,3 hôm nay lão Jügen ám quẻ bấm chuông sớm quá, lão vào để thay hệ thống điện đóm gì ở dưới keller ,ngáp …
Theo dòng lịch sử , à GS Lê Văn Lan …lịch sử à ,cái môn này mình dốt mà vẫn thích ngó …chập chờn nhớ lại ,tháng tư vừa rồi , có dịp du lịch Cần thơ , trên xe Buss , đến một góc đường , ông tây ngồi cạnh (Anh hay Mỹ gì đó ) ,kéo nhẹ áo tớ hỏi : kia la tương gi ? hix , nói tiếng Việt bỏ dấu đây ,nếu không nhìn theo tay ông ta chỉ thì có Thánh chả hiểu ,nhưng vậy là họ cũng còn tôn trọng tiếng bản xứ chứ bộ ,hi ,tớ ghếch mắt nhìn ra , đó là bức tượng Trần Hưng Đạo một tay đang giữ kiếm và 1 tay trỏ xuống đất !,anh MC giải thích cho ông ta về THĐ là vị anh hùng dân tộc xong , đi lên trên phiá trước ngồi . Tớ đang lơ mơ gà gật thì ông ta lại hỏi tiếp là bức tượng ấy nói lên ý nghĩa gì ,chắc ban nãy chưa thỏa mãn với lời giải thích đây .Tớ gọi MC , hỏi THĐ trỏ tay như vậy có ý nghĩ gì ,anh ta cau có : thì em giải thích hộ anh đi …Tớ : ô hay nhỉ ,ai có việc của người ấy chứ ,em biết giải thích thế nào , MC : anh chưa bao giờ gặp phải câu hỏi như thế bao giờ , mấy người Việt trên xe cũng lờ lớ lơ ,chắc chả ai thông thái đến độ biết ý nghĩa của bức tượng ,bác tài quay xuống , giọng tỉnh bơ :- em cứ giải thích với ông ấy là THĐ chỉ xuống chỗ ấy ý nói : đấy ! còn chỗ đất trống đó chúng mày bán nốt đi mà chia nhau !
Cả xe cùng phá lên cười , ông kia ngơ ngác cười ,hình như ông ấy cũng hơi hiểu…
Lơ mơ…đi ngủ .Thôi ,khéo lại sa đà vào chuyện nhạy cảm mất ....
ĐHMy 12.08.2010
(Bị lỗi dấu trọng âm)
Nhũng ngày nghỉ vui nhiều hami nhé !
Hay cãi nhau còn hay hơn khen nhau suốt ngày. (một hình thức phản biện xã hội-miễn đừng dẫn đến cấu nhau-hi hi...)
trống đó chúng mày bán nốt đi mà chia nhau !"... Chúng mày bán rồi tao lấy chỗ đâu cho "con-cháu" để ở hả?? thật dí dỏm. hôm qua đọ..
trống đó chúng mày bán nốt đi mà chia nhau !"... Chúng mày bán rồi tao lấy chỗ đâu cho "con-cháu" để ở hả?? thật dí dỏm. hôm qua đọc, nhưng hnay đọc lại thấy cách kết thật lạ - nhưng mà hay đó chứ! Báo - Chí, Văn - Chương là ngọn cờ đấu tranh mà....vấn đề nhạy cảm thì cho nó nhạy, nhưng đừng cảm nó nhé! Chúc bác vui vẻ! và có nhiều bài hay nhé
Trần Quốc Tuấn đã cỡi voi đến sông Hóa Giang, voi của ngài bị lún sình,
ngài đứng trên mình voi chỉ gươm xuống dòng sông Hóa mà..
Trần Quốc Tuấn đã cỡi voi đến sông Hóa Giang, voi của ngài bị lún sình,
ngài đứng trên mình voi chỉ gươm xuống dòng sông Hóa mà thề rằng: " -
Chuyến đi này, nếu ta không đánh tan giặc, ta thề sẽ không trở về. " ... Hà Mi ạ, chuyện nhạy cảm ư! mưa dầm thì thấm sâu, nếu như mỗi người đều có thể nêu lên được ít nhiều cái nhạy cảm đó thì tốt biết bao nhiêu! Bây giờ nằm mơ cũng không thấy nhân tài vì nước, vì dân; họ đã bị đồng hóa cho những chuyện a dua, bàng quang, ăn theo, cam chịu...để bảo toàn cho bản thân, họ tộc...mất rồi! Mà đặc biệt có ai nói họ còn phỉ báng nữa - thật là chua chát cho dân tộc Việt! Bài viết của em thật là dí dỏm và có tâm huyết đó! Chúc em luôn vui và hạnh phúc!
ý nghĩa của bức tượng ,bác tài quay xuống , giọng tỉnh bơ :- em cứ giải
thích với ông ấy là THĐ chỉ xuống chỗ ấy ý nói : đấy ! còn chỗ đất
trống đó chúng mày bán nốt đi mà chia nhau !"... Dùng chi tiết này làm đoạn kết cho bài viết quả là... khá! . Hami tưng tửng mà... thật tỉnh, nhỉ?