" Hôm nay
nếu HM nghe mình khấn thì cảm động và buồn cười. Nói cho cả HM và mình nên dài
ngoằng và lâu. Mình có hơi ớn lạnh khi trình bày HM là ai. Đó là do cảm xúc, hay
có điều gì linh thường không.
Mình đã có buổi chiều hết sức thư thái trong lòng. Chùa không ít người nhưng mình không thấy ai, chỉ thấy mình và mình. Mình một bó sen hồng, của HM màu trắng. Mình thắp hương phía thờ Phật và chia đều hai bó hoa sau khi cắm vào các lọ. Rất thư thái và dịu dàng trong lòng. Mình khấn về văn chương, mong cho...."
(Trích một đoạn Email của một bạn thơ vừa gửi cho HMy sáng nay. Tất cả mọi lời cảm ơn bây giờ đối với HMy đều trở nên sáo rỗng, chỉ biết gọi: đó là Hạnh phúc!)
Bên này, không có hoa sen, HMy cũng ra nâng cành hoa hồng (chụp cuối tuần vừa rồi) gửi theo gió về nơi ấy.
Mình đã có buổi chiều hết sức thư thái trong lòng. Chùa không ít người nhưng mình không thấy ai, chỉ thấy mình và mình. Mình một bó sen hồng, của HM màu trắng. Mình thắp hương phía thờ Phật và chia đều hai bó hoa sau khi cắm vào các lọ. Rất thư thái và dịu dàng trong lòng. Mình khấn về văn chương, mong cho...."
(Trích một đoạn Email của một bạn thơ vừa gửi cho HMy sáng nay. Tất cả mọi lời cảm ơn bây giờ đối với HMy đều trở nên sáo rỗng, chỉ biết gọi: đó là Hạnh phúc!)
MẬT MÃ TÌNH
YÊU
Sau lần đầu gặp mặt
Anh gọi em là Hoa sen.
Trái tim ngân vàn muôn nốt nhạc
Tâm hồn ngào ngạt hương. Hoa sen.
Anh hỏi
Có điều gì còn giấu dưới những cánh thơm
Mà mắt em nhìn bối rối
Hoa sen ơi!
Hoa sen!
Bật tung cửa lâu đài tình yêu
Ta dắt tay nhau
Vào vườn hoa bí mật
Em vẫn mải mê say hương hoa
Anh đến bên nhắc nhỏ:
Hoa sen!
Em ào nắm tay anh
Chạy về phía chân trời hồng hoa nở
Chân trời hoa hạnh phúc.
HOA SEN Hoàng Thị Vinh SF 31/1/2010
Mấy bức ảnh của nàng thơ vừa gửi cho HMy sáng nay:Anh gọi em là Hoa sen.
Trái tim ngân vàn muôn nốt nhạc
Tâm hồn ngào ngạt hương. Hoa sen.
Anh hỏi
Có điều gì còn giấu dưới những cánh thơm
Mà mắt em nhìn bối rối
Hoa sen ơi!
Hoa sen!
Bật tung cửa lâu đài tình yêu
Ta dắt tay nhau
Vào vườn hoa bí mật
Em vẫn mải mê say hương hoa
Anh đến bên nhắc nhỏ:
Hoa sen!
Em ào nắm tay anh
Chạy về phía chân trời hồng hoa nở
Chân trời hoa hạnh phúc.
HOA SEN Hoàng Thị Vinh SF 31/1/2010

![100_7740[1].JPG](http://blog.yimg.com/3/1uyeB.17s5_DVzyf_qhDueMbcQwFSqvSDS.Dbr2.QljuVhF8lhsv_A--/59/l/BhuAUzvo4YsSqWi8GURrJA.jpg)
![100_7747[1].JPG](http://blog.yimg.com/3/1uyeB.17s5_DVzyf_qhDueMbcQwFSqvSDS.Dbr2.QljuVhF8lhsv_A--/62/l/JjZrb8l2ZVGxkdFItGoUyw.jpg)
![100_7742[1].JPG](http://blog.yimg.com/3/1uyeB.17s5_DVzyf_qhDueMbcQwFSqvSDS.Dbr2.QljuVhF8lhsv_A--/64/l/.iHwaTLltk6Zcbmul8XdiA.jpg)
![securedownload[1].jpg](http://blog.yimg.com/3/1uyeB.17s5_DVzyf_qhDueMbcQwFSqvSDS.Dbr2.QljuVhF8lhsv_A--/73/l/wH3XrayPlCpQxTlM2Y2_qg.jpg)
![100_7764[1].JPG](http://blog.yimg.com/3/1uyeB.17s5_DVzyf_qhDueMbcQwFSqvSDS.Dbr2.QljuVhF8lhsv_A--/61/l/m06vqCEetO.QB9T9hXhYLQ.jpg)
Bên này, không có hoa sen, HMy cũng ra nâng cành hoa hồng (chụp cuối tuần vừa rồi) gửi theo gió về nơi ấy.

"VÁY QUĂN
NGÃ DẤU"
Tặng Người"Áo nứt ngực..bẻ cong gốc phố"- khi đọc Mưa hoa cuả Hoàng Thị Vinh. Này váy này áo
Này tuổi mười bảy
Đừng ép buồn vào nhựa
Khi nước mắt đi tìm
Tìm đâu
Này lá này cỏ
Này nắng này gió
Đừng ẩn đau vào hoa
Khi cơn mưa rơi xuống
Trời thêm nhạt nhòa
Này xa này gần
Này những neo yêu
Đừng ù òa đem nhớ vào cổ tích
Khi hoàng hôn buông xuống
Cỏ may về đâu lời hẹn bao chiều
Này những giấc đêm
Này cơn mơ lửa
Con họa mi trong mưa
Vẫn còn hát về những mùa thu đỏ
Về những cây sồi đỏ
Về những cánh buồm đỏ
Và những cánh rừng bạt gió
Có bầu trời xanh
Lá xanh
Tóc xanh
Tuổi xanh
Và mắt long lanh
Có áo nứt ngực
Bẻ cong góc phố
Tặng Người"Áo nứt ngực..bẻ cong gốc phố"- khi đọc Mưa hoa cuả Hoàng Thị Vinh. Này váy này áo
Này tuổi mười bảy
Đừng ép buồn vào nhựa
Khi nước mắt đi tìm
Tìm đâu
Này lá này cỏ
Này nắng này gió
Đừng ẩn đau vào hoa
Khi cơn mưa rơi xuống
Trời thêm nhạt nhòa
Này xa này gần
Này những neo yêu
Đừng ù òa đem nhớ vào cổ tích
Khi hoàng hôn buông xuống
Cỏ may về đâu lời hẹn bao chiều
Này những giấc đêm
Này cơn mơ lửa
Con họa mi trong mưa
Vẫn còn hát về những mùa thu đỏ
Về những cây sồi đỏ
Về những cánh buồm đỏ
Và những cánh rừng bạt gió
Có bầu trời xanh
Lá xanh
Tóc xanh
Tuổi xanh
Và mắt long lanh
Có áo nứt ngực
Bẻ cong góc phố
Có tuổi
mười bảy
Lườm
rách phố
Có một tầm nhìn
Rơi xuống câu thơ..
Con chim họa mi trong mưa
Vẫn hát
Này nghiêng này đổ
Này những chanh chao
Mây trời chạm ngõ
Nắng thay câu chào
Váy quăn ngã dấu
Ưỡn vầng trăng cao...
Có một tầm nhìn
Rơi xuống câu thơ..
Con chim họa mi trong mưa
Vẫn hát
Này nghiêng này đổ
Này những chanh chao
Mây trời chạm ngõ
Nắng thay câu chào
Váy quăn ngã dấu
Ưỡn vầng trăng cao...
ĐHM
Và đăng lại
bài: Thoáng hồn thu
thảo:
Ì
hí..hi..
của chua này của
chua
của chua này ơi
phố
cây sấu
cổ
hắt câu chèo vào
nhớ
em đi trên đường Hàng
Ngang
trái sấu rụng vào câu
thơ
em đi trên đường Hàng
Đào
lá níu em vào
thu
lụa là níu kéo em về tơ
nõn
chua chua này chợt
lạ
ầu ơ... giải áo Thị
Mầu
Hừ.. ứ
ư...
tuyết tuyết hồng
hồng
sách sách mõ
mõ
bước trầm tích lạc về Quán
Thánh
nghe khánh
chuông
gõ dội đồng
đen
lòng rất
vững
bàn chân rất
vững
giữa vàng
thu
có một mùa Trấn Vũ trong
em
Hừ.. ứ
ư
hồng hồng tuyết
tuyết
em về qua phố Hàng
Buồm
không mong biển rộng không buồn khơi
xa
nghe trong thẳm niệm chiều
tà
hồn Linh Lang hiện trên toà tịch
dương
hồng hồng tuyết
tuyết
ứ ư...
chợt hồn thu
thảo
vô thường trong
em....
Đặng Hà My.
Khi yêu. Nhắm mắt và tưởng tượng.
Như đang phiêu cùng Richard chị ha.
Người ta hay nói về sự chính chuyên, về những thứ đạo đức chói lọi. Vâng. Không sai , không thừa. Nhưng nhạt và ai biết lõi được b..
Người ta hay nói về sự chính chuyên, về những thứ đạo đức chói lọi. Vâng. Không sai , không thừa. Nhưng nhạt và ai biết lõi được bao nhiêu.
Chị nhận: Điêu, đa , chị này, kia ....
Một cách không úp mở, không dấu giếm , không tô vẽ những hạnh phúc đủ đầy, không màu mè thêm sự chống chếnh, cô đơn hay nỗi buồn nào đó. Gì thì vẫn cứ là chị thôi.
Một người sống lý trí trong cuộc đời thực. Tỉnh táo cả trong những cơn say cảm xúc với bản lĩnh và một sự hồn nhiên tươi trẻ.
Bản lĩnh thì nhiều người có. Nhưng sự hồn nhiên thì không hẳn. Bởi nó là biểu hiện của sự Trong và Sáng.
Đằng sau những câu thơ là một cái tôi văn hóa và một cá tính mạnh.
LÃNG ĐÃNG TÂY HỒ
Man
mác heo may/ Anh
như tỉnh, như say/ Chân
bước..
LÃNG ĐÃNG TÂY HỒ
Man
mác heo may/ Anh
như tỉnh, như say/ Chân
bước - đường Cổ Ngư xưa/ Một
chiều nhung nhớ/ Hồ
Tây đượm màu xanh cỏ/ Như
thuở ấy Dâm Đàm/ Bước tới Nghi Tàm/ Chưa tết đến vẫn vào vườn hoa tết:/ Anh
mê mải tìm hoa/ Không
quất, không đào/ Chỉ
một gốc Mai tụ nhựa/ Hẹn
mùa xuân trắng Mai em.../ Bỗng
tai nghe văng vẳng Tiếng Đàn/ Một
cõi tri âm/ Một
miền linh tưởng/ Gặp
nữ sĩ Xuân Hương:/ Giữa
bùn nhơ mà hồn trong trẻo/ Cô
gái Tây Hồ còn bán nữa chiếu gon?/ Gặp
đâu đây như sen gói nỗi buồn:/ Tìm
hồn cỏ thu trên nền xưa cũ/ Nghe
thao thiết nỗi niềm hoang hoải/ Hồ
Tây mớn nước vơi đầy/ Sâm
cầm ơi, em có đến chiều nay?/ Lặng lòng nhìn sóng Hồ Tây/ Mà
nghe lãng đãng trời mây Dâm Đàm...