NHỊP ĐẬP HOA TI GÔN
Em đã mỉm cười bên giàn ti gôn ấy
Em đã ôm trọn cả biển tình đêm ấy
Em đã hóa thân mình trong giấc mơ ấy
Em đã bay bổng trên cánh phiêu du từ những lời êm ái ấy
Nhưng...
Ti gôn vẫn ngập ngừng khuất nở sau khuôn giậu cũ
Biển quấn quíu vẫn nặng nghĩa với bờ từ muôn thuở
Giấc mơ không hiện ra với đời
Và những lời êm ái
Trở thành câu ca dao mới
Nói về mây
Vế lá
Về gió
Về những ngọn sóng nhòa vỗ
...phía buông xuôi
Chiếc bình pha lê trên bàn trống rỗng
Tay em chưa hái được nhánh Tigôn
Trút hết cả biển tình kia
Không gạn nổi riêng em
Một khóe tròn nước mắt
Giấc mơ khuất mặt
Giấc mơ lầm lũi lận vào đêm thành từng nếp gấp
Lời ân ái lang thang…
Lạc hóa những đốm sao trời
Rụng về trên tóc
Có vuốt được sợi mềm không?
Em chạy
Vết chân trần in trên cát bỏng
Tấm khăn buông rơi qua mặt
Em cởi nụ cười
Em thả ánh mắt
Em đi tìm Em
Như đi tìm nhành hoa dại
Nở lạc loài bên kia nửa địa cầu
Em tìm em giữa hai vùng đen trắng
Giữa những vạch đời
Không thể nghiêng trút qua nhau
Em ngắt cành hoa dại không màu
Ngơ ngác như cắm chính mình vào bình pha lê ấy
Nhành hoa dại soi lặng trầm dưới đáy
Có ảo ảnh sắc ti gôn hồng
Rung rinh chập chờn như hơi thở
Có vần thơ phập phồng
Như trái tim cứa vỗ
Trong lồng ngực biển xa
Em muốn tung lên
Tung em lên trên vạt sóng trắng kiêu sa
Vỗ cùng gió
Cùng mây
Xanh cùng lá
Nở cùng hoa
Sóng sánh lên cùng nắng
Bát ngát với trăng ngà
Em thả nụ cười vào vô tận bao la
Em muốn giữ cho cánh ti gôn phập phồng
Như trái tim của biển
Trái tim..
Không hóa đá bao giờ.
Và giấc mơ của em trước biển
Cũng mãi mãi còn lấp lánh sắc pha lê...
Germany 20.09.2010
ĐHMy
Em đã mỉm cười bên giàn ti gôn ấy
Em đã ôm trọn cả biển tình đêm ấy
Em đã hóa thân mình trong giấc mơ ấy
Em đã bay bổng trên cánh phiêu du từ những lời êm ái ấy
Nhưng...
Ti gôn vẫn ngập ngừng khuất nở sau khuôn giậu cũ
Biển quấn quíu vẫn nặng nghĩa với bờ từ muôn thuở
Giấc mơ không hiện ra với đời
Và những lời êm ái
Trở thành câu ca dao mới
Nói về mây
Vế lá
Về gió
Về những ngọn sóng nhòa vỗ
...phía buông xuôi
Chiếc bình pha lê trên bàn trống rỗng
Tay em chưa hái được nhánh Tigôn
Trút hết cả biển tình kia
Không gạn nổi riêng em
Một khóe tròn nước mắt
Giấc mơ khuất mặt
Giấc mơ lầm lũi lận vào đêm thành từng nếp gấp
Lời ân ái lang thang…
Lạc hóa những đốm sao trời
Rụng về trên tóc
Có vuốt được sợi mềm không?
Em chạy
Vết chân trần in trên cát bỏng
Tấm khăn buông rơi qua mặt
Em cởi nụ cười
Em thả ánh mắt
Em đi tìm Em
Như đi tìm nhành hoa dại
Nở lạc loài bên kia nửa địa cầu
Em tìm em giữa hai vùng đen trắng
Giữa những vạch đời
Không thể nghiêng trút qua nhau
Em ngắt cành hoa dại không màu
Ngơ ngác như cắm chính mình vào bình pha lê ấy
Nhành hoa dại soi lặng trầm dưới đáy
Có ảo ảnh sắc ti gôn hồng
Rung rinh chập chờn như hơi thở
Có vần thơ phập phồng
Như trái tim cứa vỗ
Trong lồng ngực biển xa
Em muốn tung lên
Tung em lên trên vạt sóng trắng kiêu sa
Vỗ cùng gió
Cùng mây
Xanh cùng lá
Nở cùng hoa
Sóng sánh lên cùng nắng
Bát ngát với trăng ngà
Em thả nụ cười vào vô tận bao la
Em muốn giữ cho cánh ti gôn phập phồng
Như trái tim của biển
Trái tim..
Không hóa đá bao giờ.
Và giấc mơ của em trước biển
Cũng mãi mãi còn lấp lánh sắc pha lê...
Germany 20.09.2010
ĐHMy
Gìan hoa rủ trước hiên nhà Sang hèn quen lạ vào ra cuối luồn Khách đừng ..
Gìan hoa rủ trước hiên nhà Sang hèn quen lạ vào ra cuối luồn Khách đừng thấy thế mà buồn Mấy ai đã được cúi luồn dưới hoa Khi là khách đã vào nhà Chỉ cần xem chủ mặn mà hay không Tấm lòng đến với tấm làng Ngoài ra mọi thư đều không cần gì Đời người "sinh ký tử quy" Sống thời phải biết làm gì cho nhau Người dò được cả sông sâu Lòng người thì phải tức lâu mới tường Tình yêu tình bạn tình thương Phải trong sáng, phải tỏ tường trước sau Mong sao tình mãi bền lâu Vui buồn hãy đến với nhau vị tình (Trích BÀI THƠ CUỘC ĐỜI-DIZIKIMI)