Mùa đi, mùa điEm đi, em đi
Tuyết tuyết hồng hồng
Mây mây gió gió
Lưng lửng chầu văn
Sách sách mõ mõ
Chiều dâng buổi hát cô đầu
Chiều đong đưa bông liễu đỏ
Về đâu, về đâuMây mây gió gió
Mặt nước Tây Hồ
Trăng buông bỏ ngỏ
Sóng nước hơ hớ vóc dáng dậy thì
Sóng nước hênh hang thịt da thiếu phụ
Buổi chiều cởi khuy áo hoàng hôn
Buổi chiều lõa thể một nỗi buồn
Nỗi buồn chén ngọc không bờ môi người quân tử
Nỗi buồn lục lạc đồng đen
Gõ trong bóng tịch dương trầm màu quá khứ
Về đâu, về đâu
Dinh đâu, dinh đâu
Ai dắt dây cương lụa thắm
Áo cởi cho ai
Để câu thơ chết đuối dưới chân cầu...
Về đâu, về đâu?
ĐHMy
09.12.2010
Chị ơi. em muốn...
YÊU HẾT ..
YÊU HẾT MÌNH
Tặng Em
Yêu hết mình tâm hồn thành tơ lụa Ôm thân thể em như kén bọc tằm (*) Yêu hết mình tâm hồn thành rượu mạnh Thăng hoa anh Yêu hết mình tâm hồn thành dây diều vô định Neo tiếng sáo du dương ngút ngát không gian xanh…
Anh đã thử bay lên trời cao ấy Mượn phép mầu thu lại tâm hồn em Anh đã thử rơi về giường chiếu hẹp Nhốt đam mê trong chảo nóng quay giòn Và anh thấy tâm hồn em Ánh Sáng Mắt đen tròn say đắm mắt em ngon…
Yêu hết mình người cho nhau sự sống Mọi xích xiềng thành sợi nắng vàng mơ Nhắm mắt lại thấy trời cao biển rộng Thấy sống lưng ngân tiếng sáo xa mờ…
NGUYỄN TRỌNG TẠO __________ (*) Nietzche nói: “Trong một tình yêu đích thực, chính tâm hồn bao bọc lấy thân thể”.
(Chị đã coppy gợi ý của em v..
(Chị đã coppy gợi ý của em về việc chuẩn bị đồ cho con để mua, bây giờ nhiều lúc rối lên không nhớ được gì nữa, cảm ơn em!)
Ôi "Để câu thơ chết đuối dưới chân cầu...
Về đâu, về đâu?"
Khổ đầu vào rất tự nhiên, dắt tay ngư..
Ôi "Để câu thơ chết đuối dưới chân cầu...
Về đâu, về đâu?"
Khổ đầu vào rất tự nhiên, dắt tay người đọc không cho thoát.
Khổ 3 không cho người ta yên ổn. Tuyệt! Cám ơn nhiều.
Sóng nước hêng hang như thịt da nàng thiếu
phụ"
Hà My ....người đi...
..
Sóng nước hêng hang như thịt da nàng thiếu
phụ"
Hà My ....người đi...
phá phách con chữ
Tạc thành một mảng văn chương
Giàu hình tượng
giữa đời thường trống trải...
Hồn thơ ...hơ hớ thế.....
.... vấn vương đời mãi mãi...
Chết đuối rồi.....còn sống lại....bởi Hà
My...
ĐP thường hay tản mạn trên thơ-văn đàn để tìm những điều lạ và mới như cấu tứ, từ ngữ v...v...
"NỖI BUỒN LÕA THỂ"
Đây là một cách diễn tả nỗi buồn vừa hiện đại, vừa lột trần đến tận cùng của chính nó
Cụm từ " nỗi buồn lõa thể" đáng được đi vào văn chương
Có thể bớt được một số câu chữ, mà rất khó bớt. Anh thử nhé:
Mùa đi, mùa đi Em đi, em đi Tuyết tuyết hồng hồng Mây mây gió gió Lưng lửng chầu văn Sách sách mõ mõ Chiều dâng buổi hát cô đầu Chiều đong đưa bông liễu đỏ
Về đâu, về đâu Mây mây gió gió Mặt nước Tây Hồ Trăng buông ngỏ ngỏ Sóng nước hơ hớ vóc dáng dậy thì Sóng nước hêng hang thịt da thiếu phụ Buổi chiều cởi khuy áo hoàng hôn Buổi chiều lõa thể một nỗi buồn Nỗi buồn chén ngọc không bờ môi người quân tử Nỗi buồn lục lạc đồng đen Gõ bóng tịch dương trầm màu quá khứ
Về đâu, về đâu Dinh đâu, dinh đâu Ai dắt dây cương lụa thắm Áo cởi cho ai Để câu thơ chết đuối dưới chân cầu... Về đâu, về đâu?